36.

193 13 0
                                    

"Và bây giờ là tiết mục chúng ta mong chờ nhất. Xin trân trọng giới thiệu các gương mặt ưu tú đã xuất sắc vượt qua cuộc thi chọn lọc lần thứ sáu của trường đại học Haebon!"

Trong hội trường rộng lớn, thầy hiệu trưởng đọc to từng cái tên trước tiếng cổ vũ không ngừng của các sinh viên.

Các thí sinh lần lượt bước ra thật kiêu hãnh, từng người từng người cho đến bạn nhỏ Jeon Jungkook của chúng ta, mặt trông phởn chết đi được.

Hôm nay em mặc trên người chiếc áo sơ mi trắng cùng vest đen, trên môi vẫn luôn là nụ cười xinh thu hút sự chú ý của cả khán phòng. Một phần là vì Jeon Jungkook mang một vẻ đẹp đến vô thực, phần khác là vì họ nhận ra em chính là 'võ sĩ qua đường'- cái tên đã từng một thời leo lên top một tìm kiếm trên diễn đàn trường.

"Há há phải thế chứ nhóc thỏ! Cười tươi lên nào!!"

Donghyun phía dưới đứng hẳn lên ghế hét loạn. Không ngoài dự đoán liền bị Jimin tẩn cho một phát ung đầu, chẳng dám nhận tên này là bạn nữa.

Em chứng kiến một màn thì bụm miệng cười. Rồi đầu nhỏ ngó nghiêng nhìn xung quanh, tìm kiếm một người mà bản thân đang mong chờ.

'A, kia rồi!'

Phía cuối hội trường, chàng thanh niên với mái tóc rối, trên người diện bộ suit xám điển trai cùng bó hoa trên tay đang vẫy chào em. Trong ánh mắt chưa từng mất đi sự ôn nhu.

Còn tưởng hắn sẽ không tới được vì sáng sớm có cuộc họp khẩn ở công ty. Nào ngờ lại đến vừa kịp lúc xem đứa nhỏ bước lên sân khấu.

Jungkook vui lắm, cũng nhe răng thỏ ra chào hắn. Nhìn từ phía này trông hắn dễ thương như người tí hon vậy.

Thậm chí trước đó Kim Taehyung còn được chọn lên trao hoa cho các tân sinh viên. Khoảnh khắc hắn bước tới đưa hoa cho các bạn nữ, ai nấy đều đỏ mặt ngại ngùng vì mặt tiền tiêu soái full HD của hắn.

Nam thần họ Kim đúng là lạnh lùng như lời đồn, trao quà chưa tới ba giây, cũng chẳng có lấy một lời chúc. Thậm chí hắn còn không thèm nhìn mặt người ta luôn mà.

Song đến khi đứng trước mặt tân sinh viên Jeon, đế giày ai kia như bị đóng đinh mà kẹt cứng ở đó không chịu đi. Mãi sau bị đứa nhỏ đuổi đi vì xấu hổ mới chịu nhúc nhích.

Thanh niên sau khi làm cả trường được một phen hoang mang vẫn dửng dưng như không. Hội năm người phía dưới cũng chỉ biết vỗ trán bất lực.

Đẹp trai xin hãy biết ngại.

Tên nhóc Choi Sungwon đứng gần đó, chân rảnh rỗi giẫm chết mấy con kiến dưới đất cười cợt. Như cảm nhận được điều gì đó không đúng, nó ngẩng mặt lên liền đụng ngay ánh mắt sắc lẹm của hắn làm tim như muốn nhảy tót ra ngoài.

"Cuối giờ sau trường học, không đến liệu hồn."

Hắn đẩy bó hoa vào người nó, nói với tông giọng âm phủ rồi lạnh lùng bước đi. Bỏ lại ai kia đứng đó khó khăn nuốt nước bọt.

taekook𐤀 | TIỂU THỎNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ