Prem khẽ rên một tiếng, cơ thể đau nhức khiến cậu oằn mình tỉnh dậy. Hai mắt nặng trĩu, mí mắt cậu khẽ rung trước khi chậm rãi mở ra. Cảm giác đau buốt nơi thắt lưng khiến cậu cau mày—như thể lưng sắp gãy làm đôi.
Cũng may là Boun không kéo cậu về giày vò suốt đêm.
Cậu đảo mắt nhìn quanh, nhưng không thấy Boun đâu. Có lẽ anh đã đi làm.
Chậm rãi ngồi dậy, Prem cố gắng xua đi cơn đau rồi tự mình vệ sinh cá nhân, thay quần áo gọn gàng trước khi xuống nhà ăn sáng.
Dùng bữa xong, cậu tranh thủ ra vườn hoa đi dạo, tận hưởng bầu không khí trong lành buổi sớm.
Nếu muốn tình huống hợp lý và căng thẳng hơn, ta có thể bổ sung thêm chi tiết về cách kẻ lạ mặt tiếp cận Prem, phản ứng của cậu, cũng như hành động của những người xung quanh. Dưới đây là phiên bản điều chỉnh để hợp lý hơn:
Prem thong thả bước đi trong khu vườn rộng lớn, tận hưởng làn gió nhẹ phả qua mái tóc. Không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng lá cây xào xạc và hương hoa thoang thoảng. Vì đang đi vào một góc khuất ít người lui tới, cậu hoàn toàn không nhận ra có một bóng đen đang lặng lẽ tiếp cận từ phía sau.
Bất chợt, một bàn tay thô bạo bịt chặt miệng cậu, kéo giật cậu về phía sau.
"Cứu tôi với!—Ưm…"
Tiếng hét của Prem bị chặn đứng, âm thanh chỉ kịp vang lên trong thoáng chốc trước khi biến mất trong khoảng không.
Một cánh tay rắn chắc siết chặt lấy eo cậu, giữ cậu cố định trong vòng kìm kẹp mạnh mẽ. Một lưỡi dao lạnh lẽo kề sát cổ, áp chặt đến mức Prem có thể cảm nhận được hơi lạnh sắc bén của kim loại trên da thịt.
Sự giằng co của cậu làm phát ra tiếng động, thu hút sự chú ý của những hộ vệ đang tuần tra gần đó. Ngay lập tức, quản gia cùng nhóm hộ vệ lao đến. Khi họ trông thấy cảnh tượng trước mắt, ai nấy đều kinh hãi—Prem bị khống chế trong tay một gã đàn ông lạ mặt, một con dao sáng loáng kề cổ, ánh mắt kẻ kia đầy sát khí.
"Lùi lại!" Gã đàn ông gằn giọng, lưỡi dao nhấn sâu hơn, khiến Prem cứng người.
Tình thế trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Chỉ cần một hành động sai lầm, mọi thứ có thể vượt khỏi tầm kiểm soát.
"Thả cậu ấy ra!"
Kẻ kia cảm nhận được cơ thể nhỏ bé trong tay mình đang run lên bần bật, đôi mắt hoảng loạn của Prem càng khiến hắn ta đắc ý. Hắn siết chặt cánh tay hơn, giam cậu trong vòng kìm kẹp không lối thoát.
Lưỡi dao lạnh lẽo áp sát da thịt, rồi bất ngờ nhấn sâu hơn một chút. Một đường rạch mảnh nhưng sắc bén xuất hiện trên cổ Prem, máu tươi lập tức rỉ ra, đỏ chói trên làn da trắng mịn.
"Nếu không muốn cậu ta chết, mau bỏ súng xuống!" Hắn gằn giọng, ánh mắt sắc lẻm quét qua từng người đối diện.
Prem cảm nhận được cơn đau rát nơi vết cắt, hơi thở cậu dồn dập, cơ thể càng run mạnh hơn. Sự sợ hãi siết chặt lấy trái tim cậu, nhưng lưỡi dao còn đáng sợ hơn.

BẠN ĐANG ĐỌC
( BounPrem ) Bao Nuôi - Đang Beta
FanfictionNếu có thể được yêu một cách trọn vẹn, ai lại không muốn mãi bên một người từ năm này qua năm khác....