7: chổi

387 32 0
                                    

rầm

đó là tiếng rơi từ độ cao 1m23 cách mặt đất của đôi nhỏ

myungho lòm còm ngồi dậy vì hiện tại cậu đây đang ngồi ngang người của thằng bạn nối khố đáng ghét

"thấy chưa, tao nói cây này nhiều kiến lắm mà không tin"

"tao cũng có ngờ nó nhiều vậy đâu"

myungho bực dọc khi thấy seokmin quởn trách mình

"mày làm ơn, mốt đi ăn trộm xoài thì làm ơn lựa cây nào không có kiến rồi rũ tao đi trộm nghe chưa"

seokmin leo kheo đỡ cái eo khốn khổ vừa bị crush ngồi lên mà than trời khán phật

nhưng mà bù lại họ được hẳn một túi ni long toàn xoài ngon

thôi coi như cũng an ủi được phần nào đi ha !

"tổ sư nó đứa nào lại trộm coài nhà tao"

ông lão khó tính khó ưa keo kẹt bủn xỉnh ở sớm bên aka chủ khu vườn chỗ mà hai nhóc con lớp 7 đang thực hiện hành vi không vi pháp lắm

"chạy lẹ thôi myungho ông lim lại phát giác ra tao với mày nữa rồi"

"ông lim tai thính quá, kì nào trộm cũng bị rượt gần chết"

myungho sách cặp chạy đi cùng với túi xoài được chia ra từ túi của seokmin, đứa cầm một miếng thì mai ra chạy kịp

nhưng mà hởi ơi, chuyện lạ có thật như đùa

seokmin rớt chiếc giày bên phải khi chui qua lỗ nhỏ ở góc tường hay ta còn gọi là lỗ chó ấy ạ

cũng ngay tại chiếc giày ấy cũng có một chiếc giày khác - 1 chiếc bên trái của myungho

hay rồi

đứa mất một chiếc, chiếc phải chiếc trái chắc ông lim gỡ gạc lại vốn 2 túi xoài kia vừa đủ rồi !

chan ngồi trong sân nhà nhìn hai người anh hàng sớm nằm thở hồng hộc sau khi đi học về - kiêm đi trộm xoài

"anh ơi"

chan đưa đôi mắt tròn xoe nhìn lấy myungho còn seokmin thì gạt qua một bên chẳng quan tâm lắm

vì anh ta chê bé lùn

myungho dù rất đúi hơi nhưng vẫn trả lời lại em "ơi"

"anh ôm cái gì vậy, có ăn được không"

vừa nói chan vừa đút ngón trỏ vào miệng để diễn tả cho câu nói của mình thêm hàm xúc và cô động hơn

"được ăn được, hộc, em muốn ăn không"

"dạ...dạ có, chan muốn ăn"

nói đoạn myungho ngồi dậy rồi lây lây cho seokmin - kẻ đuối hơn trái chuối nằm cạnh

"dậy dậy, ẩm chan đi rủ hai đứa seungkwan với hansol đi tao đi lấy tao với pha mắm đường"

"sao không ăn mắm ruốc"

seokmin nhìn myungho khi thấy cậu bạn gương mặt rõ chê cái món mắm ruốc

"được rồi được rồi, mắm đường mắm đường"

[17] a hamlet sebongieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ