Cô với cùng với bóng lưng hiu quạnh của chính mình, đứng ở ban công lầu hai của dinh thự, hôm nay buổi sáng trời đầy nắng và nhiều mây nên bầu trời ban đêm cũng đặc biệt đẹp, ban đêm ở Busan trời đầy sao, trăng không được tròn trịa, bị mây che khuất đi.
Gương mặt cô ngay lúc này bị ánh sáng mờ ảo trên bầu trời kia soi roi, làm lộ ra sườn mặt góc cạnh cùng với sự diễm lệ, tràn đầy tâm sự.
Nhìn đến vầng trăng lại nghĩ đến nàng - Park Chaeyoung.
Nếu so sánh nàng với ánh trăng, nàng là 'bạch nguyệt quang' của cô, mãi chẳng thể với tới, nếu so nàng với mặt trời thì nàng là mặt trời của hướng dương.
Một hướng dương chỉ hấp thụ ánh sáng của một mặt trời, mà mặt trời lại có hàng ngàn, hàng trăm hướng dương.
Trong lòng cô nàng dường như sánh ngang với mặt trăng với mặt trời, nàng là mặt trăng, sẽ toả sáng trong đêm tối, nàng là mặt trời sẽ toả sáng, sẽ sưởi ấm cho hàng ngàn sinh vật.
Tình yêu của cô lúc nào cũng phóng đại như thế.
Tiếng sột soạt từ phía sau, là tiếng kéo cửa, cô nghe thấy liền quay đầu lại, cô nhìn thấy ánh trăng của đời mình. Nàng khó khăn di chuyển đến, vì chân bị bỏng nên mỗi khi đi lại thật sự có chút khó chịu.
Cô nhìn thấy nàng, dường như trút đi hết bầu tâm sự, ánh mắt cũng nhu hoà đi chút, cô mau đến đỡ nàng.
Cả hai đứng ở bang công, hai bóng lưng gần như sát vào nhau.
"Trời lạnh câu ra đây làm gì, không ở trong chơi cùng mọi người đi." Cô vừa nói, vừa cởi áo khoác của mình ra choàng lên vai nàng.
Bản thân Lisa lúc bé từng bị sốt rất nặng, sau đó liền rất sợ trời lạnh nên đi đâu cô cũng mặc áo khoác giữ ấm hoặc một chiếc áo khoác mỏng để tránh gió lùa.
Cô thuần thục khoác chiếc áo lên vai nàng, nàng cũng như vậy thuận tiện đón nhận chiếc áo, dùng tay giữ cổ áo lại để tránh nó tuột khỏi vai.
"Tớ cũng không thích chơi mấy trò chơi đó lắm liền ra đây hóng gió, đã uống một ít rượu." Nàng với gương mặt phiến hồng vì uống rượu, ánh mắt cũng nhẹ nhàng hơn.
Cô nhìn nàng, hai má hồng nhuận, đôi môi khẽ hở, trong lòng liền nghĩ tư vị của nó như thế nào. Nghĩ đến đây hai vành tai của cô cũng ửng đỏ lên.
"Sao lại nhìn tớ không nói gì a ?" Nàng thấy cô nhìn mình xong chẳng nói gì, liền cất tiếng nói tiếp, nàng xoay người sang nhìn cô, cô cũng như thế mà xoay người đứng đối diện nàng, mặt đối mặt.
"Ừm... đang xác nhận xem cậu đã say chưa." Cô ấp úng, sau đó lại nói dối một cách trót lọt.
"Chưa say, tớ chỉ mới uống có hai ly liền trốn ra đây."
"Chúng ta nói chuyện phím đi"
Cô hỏi lại : "Nói cái gì ?"
"Nói chuyện phím đó." Nàng nhìn cô buồn cười, sau đó lại nói.
"Ờm, tớ có chuyện muốn hỏi cậu."
"Cậu phải trả lời thật lòng nga." Âm điệu của nàng có chút thấp hơn bình thường, nói cũng chậm hơn, cô lờ mờ đoán ra dường như nàng đã say.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LiChaeng - JenSoo] HOA KHÔI NĂM ẤY GIỜ LÀ VỢ TÔI
FanficThể loại : Bách hợp, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Happy ending Couple : LiChaeng - JenSoo ____ Văn Án : "Nếu có ai hỏi tôi thích mẫu người như thế nào cô sẽ không chần chừ liền trả lời họ 'Vốn dĩ cá nhân tôi không thích con người.' Câu trả lời n...