An Dụ gần đây bị quản chế chặt chẽ ở nhà, trong thời gian này anh làm việc ở công ty của gia đình, ngày nào ngồi trong văn phòng cũng có cảm giác như đang ở trong tù, sau khi nghe điện thoại của Cố Phi, liền vui vẻ trốn làm.
Không ngờ vừa lẻn tới cửa công ty lại đụng phải An Lăng Khang vừa đi công tác về, hai người đụng phải nhau ở cửa, An Dụ lập tức đưa tay che mặt, giả vờ như không nhìn thấy
"Thằng nhãi này, còn chưa tới giờ tan làm con chạy đi đâu?" An Lăng Khang túm lấy cổ áo của An Dụ, kéo anh về phía sau, mặt An Dụ như đưa đám nói: "Ba, anh Cố Phi muốn mời còn đi ăn cơm, ba mau thả con đi đi. Con ngồi trong văn phòng riết muốn mốc nguyên con người luôn rồi."
An Lăng Khag, chủ tịch hiện tại của An thị và là cha của An Dụ, mặc dù ông đã năm mươi tuổi nhưng có dáng người rất chuẩn, ngoại hình vẫn được giữ gìn tốt. Có thể thấy thời trẻ ông là một anh chàng đẹp trai.
Ông hiển nhiên không tin lời An Dụ nói: “Tại sao Cố Phi lại mời con đi ăn cơm?”
“Con cũng không biết, đột nhiên anh ấy gọi điện nói.” An Dụ cũng có chút khó hiểu, sau đó không biết xấu hổ ôm lấy cánh tay của ba làm nũng,“Ba, cho con đi đi..."
An Lăng Khang thật sự nhìn không nổi nữa, chán ghét đẩy con trai ra, “Bao lớn rồi còn làm nũng, cũng không biết xấu hổ, mau đi đi, đi sớm về sớm."
"Vâng!"
Một lát sau, An Dụ biến mất.
"Đứa nhỏ này..." An Lăng Khang bất đắc dĩ cười cười, xoay người đi vào trong.
---
Bên kia Tú Chân Trai, Cố Phi đã đợi sẵn trong phòng riêng, An Dụ vừa bước vào liền có cảm giác như nhìn thấy người thân, hưng phấn hét lên "Phi Phi", sau đó dang rộng hai tay lao về phía Cố Phi.
Cố Phi đứng đó, trên mặt có chút chán ghét, nhưng cũng không có đẩy người ra, giơ tay nhanh chóng rút ra một sợi tóc trên đầu An Dụ, nhị thiếu gia An gia đầu óc phát triển thiếu một cọng dây thần kinh, không phát hiện ra một chút gì.
"Phi Phi, anh không biết mấy ngày nay cuộc sống của em vất vả thế nào đâu. Anh trai và ba mẹ em phải ép em đến làm việc ở công ty, nếu ngày nào em ở trong văn phòng cũng sẽ bị mốc meo mất.. "
Cố Phi thờ ơ, tàn nhẫn đẩy người ra.
"Ngồi xuống nói chuyện."
An Dụ kéo ghế ngồi xuống, vẫn đang lảm nhảm phàn nàn, Cố Phi không muốn nghe anh nói, cảm thấy anh vô cùng ồn ào, chỉ trả lời hai câu cho có lệ.
Người phục vụ tiến vào gọi món, An Dụ không khách khí với Cố Phi, gọi rất nhiều, sau khi người phục vụ đi ra ngoài, muộn màng hỏi Cố Phi: "Anh Phi, sao đột nhiên anh lại mời em đi ăn tối? Không chuyện gì mà ân cần? Chắc sẽ không...."
Cố Phi: "Quan hệ giữa cậu và em trai rất tốt à?"
Chủ đề thay đổi nhanh đến mức An Dụ không kịp phản ứng, anh không biết tại sao Cố Phi đột nhiên hỏi chuyện này, nhưng trong tiềm thức vẫn trả lời: "Cũng tốt, em trai em rất ngoan."
BẠN ĐANG ĐỌC
Bị vạn người ghét sau khi trùng sinh bạo hồng toàn mạng
Historia CortaYến Yến bẩm sinh không cảm nhận được cơn đau, Cố gia sợ bảo bối của mình bị thương mà không biết nên lấy lý do này để kiểm tra toàn thân mỗi ngày. Khi Yến Yến tham gia chương trình, có phân đoạn gọi điện cho người lớn trong nhà, Yến Yến gọi cho Cố...