Lam Vong Cơ đang che cho Mạc Huyền Vũ cũng nghe được cái tên mà Giang Trừng gọi sửng sốt vô cùng, nhìn chằm chằm Diệp An Thế như muốn từ khuôn mặt này đào ra cái gì.
Diện Đỉnh Chi cũng không định để bọn họ nhìn nữa bế Diệp An Thế lên lo lắng hỏi:"Con làm cái gì vậy hả? Không cần mạng nhỏ nữa rồi.
Diệp An Thế tay nhỏ ôm hắn:"Nhưng tại bọn họ muốn hại phụ thân mà."Diệp Đỉnh Chi không hài lòng nhâu mày răn đe, Diệp An Thế chỉ có thể cúi đầu ấm ức.
Mặc Phương cũng từ trong bụi chạy tới chỗ bọn họ vịn lấy tay Diệp Đỉnh Chi hỏi:"Có sao không?"
"Không sao." Hai cha con đồng loạt lắc đầu trả lời.
Mạc Huyền Vũ từ đằng sau Lam Vòng Cơ lú ra nhón nhón chân như bay bay về phía bọn họ chỉ Diệp An Thế hỏi:"Đây là con trai ngươi sao? Còn trẻ vậy mà đã có con."
"Không con ta chẳng lẽ con ngươi."Diệp Đỉnh Chi kéo Mặc Phương né ra nói:"Trẻ là không được quyền có con á hả."
Mạc Huyền Vũ cười hì hì:"Ta giỡn ta giới đó."
Không biết phải Mặc Phương ảo giác hay không hắn thấy Mạc Huyền Vũ này nhìn Diệp Đỉnh Chi và Diệp An Thế rất trìu mến, dường như cảm nhận được ánh mắt hắn đang nhìn, Mạc Huyền Vũ xoay qua nhìn hắn một cái cười nói:"Đây hẳn là nương tử của ngươi đi. Tên gì vậy?"
Diệp Đỉnh Chi che Mặc Phương lại nói:"Ngươi hỏi để làm cái gì!"
Mạc Huyền Vũ cười hì hì:"Làm quen một chút thôi, haha." hắn lại nhìn Diệp Đỉnh Chi rất chăm chú.
Mặc Phương phát hiện hai kẻ trên kia cũng nhìn Diệp Đỉnh Chi bằng ánh mắt này. Bỗng nhiên một trong hai người, người mặc đồ trắng kia tiến lên khó khắn mang theo lành lạnh nói:"Các vị không biết có muốn tới Vân Thâm Bất Tri Xứ của bọn ta nghỉ lại không, trời đã tối..." hắn nhìn Diệp An Thế:"Trẻ con ở bên ngoài sẽ không tốt."
Diệp Đỉnh Chi định mở miệng đã có người cướp lời hắn, Giang Trừng cáu gắt bay tới:"Tại sao phải tới Vân Thâm Bất Tri Xứ của ngươi, bọn họ ta sẽ đem về Vân Mộng."
Diệp Đỉnh Chi lúc nãy sắp có may mắn ăn Tử Điện của Giang Trừng nên thái độ không tốt lắm, lại thêm thằng cháu của hắn liền dứt khoát nói:"Ta sẽ đi cùng vị công tử áo trắng này."
Giang Trừng quay phắt lại hỏi hắn:"Lí do?"
"Hắn nãy giờ chưa có đánh ta cái nào, còn ngươi thì đánh xém trúng." Diệp Đỉnh Chi trả lời hắn.
Câu trả lời này cũng là thọt tới nút tức giận của hắn liền theo bản năng xoa nhẫn, Lam Vòng Cơ vụt sang che lại lạnh lùng nói:"Người là của ta nếu Giang tông chủ muốn động phải hỏi ý kiến của ta."
Mặc Phương cùng Diệp Đỉnh Chi nghe hắn nói cảm thấy lời này rất kì quài, người nào của hắn?!
Mà dù sao cũng đã mạnh miệng theo hắn về rồi nên đành thôi, trên đường cả Mạc Huyền Vũ và Lam Vòng Cơ đều mang ánh mắt hoài mong nhìn Diệp Đỉnh Chi bât chuyện, lâu lâu lại nhìn Mặc Phương và Diệp An Thế ngoan ngoãn ngủ. Mà bên kia Mặc Phương và Diệp Đỉnh Chi thì đồng loạt im lặng đề phòng nhìn hai người Lam Vòng Cơ.
![](https://img.wattpad.com/cover/374345654-288-k366264.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Trời Xanh Chờ Mưa Phùn
ContoNếu trong lúc Thẩm Ly trốn hôn Mặc Phương bị thương và gặp được Diệp Đỉnh Chi. Thời gian:Sau khi Nguyệt Khanh nói tin tức Dịch Văn Quân cho Diệp Đỉnh Chi