Chương 32. Say rượu

78 8 0
                                    

“Quan gia, quan gia, hai gian cuối cùng này chỉ có hai vị cô nương ở, không phải hai vị công tử.” Tiểu nhị một bên dẫn quan sai, một bên giới thiệu khách nhân, đã đi tới ngoài cửa phòng.

Đám quan sai được Từ tiểu tướng quân bày mưu tính kế, muốn tìm cơ hội bắt Oanh Oanh cô nương, trở về lĩnh thưởng. Mặc dù biết nơi này không có công tử nào ở, vẫn là đến kiểm tra một lần mới được.

“Mở cửa, tra.” Quan sai cầm đầu ra dáng, ý bảo tiểu nhị gõ cửa.

Tiểu nhị không lay chuyển được, chỉ phải gõ gõ cửa phòng, hỏi: “Cô nương, cô nương các ngươi dậy chưa?” Không nghe thấy bên trong có người đáp lại, tiểu nhị quay đầu nói với quan sai: “Có lẽ sáng sớm ra ngoài du ngoạn, lúc này không ở trong phòng.”

“Có người nhìn thấy Oanh Oanh cô nương đi theo hai vị công tử lên lầu, phía trước đều lục soát qua không có, cho nên hai gian này cần phải lục soát.” Quan sai buồn bực, chẳng lẽ hai vị công tử kia có bản lĩnh đoán trước, bằng không sao lại nghĩ đến mượn khách điếm đông người này bày trò kim thiền thoát xác, mang hoa khôi nương tử đi mất.

Tiểu nhị vốn không nên làm loại chuyện này, lại nghĩ đến quan sai đều ở đây, nếu hai vị cô nương trở lại, phát hiện nơi này thiếu đồ vật, cũng không thể đổ lên đầu hắn được. Vì thế, tiểu nhị căng da đầu đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy bên trong không có một bóng người, lại thơm đến nức mũi, nghĩ thầm nhất định là tối hôm qua cô nương kia mua phấn mặt gì.

“Quan gia, ngài nhìn, gian này không có.” Tiểu nhị mở rộng cửa phòng, ý bảo quan sai nhìn xem thật kỹ.

Quan sai cũng sẽ không chỉ đứng ở ngoài cửa, vì thế nhao nhao ấn đao đi vào.

Oanh Oanh nhận thức những người này.

Quả nhiên, Từ tiểu tướng quân sẽ không để nàng dễ dàng rời đi. Nhìn đám quan sai cách nàng càng ngày càng gần, Oanh Oanh cơ hồ ngưng thở, sợ phát ra một chút tiếng vang, liền sẽ làm đám quan sai phát hiện tung tích của nàng. Thấp thỏm trong lòng, nàng khẩn trương nhìn về hồ yêu cách đó không xa, lại bị doạ sợ tới mức mở to miệng, suýt nữa phát ra tiếng kinh hô.

Kim Trản Nhi vốn tưởng rằng tất cả có thể bình an vượt qua, lại chưa bao giờ nghĩ tới biến số lớn nhất lại phát sinh ở trên người Trương Diệu Vi. Tửu lượng của Trương Diệu Hơi cực thấp, lúc này men say bốc lên, cả người nóng bỏng, linh thức hỗn loạn, hai chân đã biến thành đuôi dài, câu lấy eo Kim Trản Nhi, cố ý vô tình mà vuốt ve.

Kim Trản Nhi xấu hổ đỏ bừng mặt, bất đắc dĩ loại thời điểm này Trương Diệu Vi tuyệt đối nhu nhược không xương, nếu nàng không ôm, Trương Diệu Vi chắc chắn mềm giống bùn mà gục xuống mặt đất. Nhưng ôm ôm, nàng cảm thấy càng không thích hợp.

Chỉ thấy đôi tay Trương Diệu Vi ôm chặt cổ nàng, hai mắt sáng quắc, dường như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ngay lập tức.

Đừng!

Cảm thấy Trương Diệu Vi muốn nói gì, Kim Trản Nhi vội vàng bịt kín miệng nàng, lại bị nàng nhân cơ hội ngậm lấy mu bàn tay, liếm láp dọc theo một đường đến đầu ngón tay giữa.

[BHTT][EDIT] Xin Khước Từ Chuyện Nhân Gian - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ