Chương 41

65 6 0
                                    

Chu Tỏa Tỏa không ngừng thay quần áo, mỗi lần thay một bộ đều đến trước mặt Diệp Cẩn Ngôn và hỏi: "Trông có đẹp không?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau khi hai người ăn trưa xong, họ đi mua sắm ở trung tâm thương mại. Niềm vui trong lòng Chu Tỏa Tỏa thực sự tràn ngập, cô cẩn thận nhớ lại, ngoại trừ cô lúc 14 tuổi mới vừa dọn đến Diệp Cẩn Ngôn mua nhu yếu phẩm hàng ngày cùng cô dường như cô chưa bao giờ đi cùng anh nữa. Bởi vậy dọc theo đường đi trên mặt Chu Tỏa Tỏa đều lộ ra nụ cười so với ánh mặt trời còn sáng lạn hơn. Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa ngốc nghếch, cười hỏi: "Sao cháu lại vui vẻ như vậy?" Chu Tỏa Tỏa cười hì hì nói: "Phụ nữ đều thích đi mua sắm, hơn nữa lần này mua quần áo còn không cần cháu tự mình trả tiền, cháu đương nhiên cao hứng." Cô cũng không quên lời Ngụy Nguyên Nhạc nói, cái gì đắt tiền hơn thì mua, cô cảm thấy câu nói này nên thực hiện tốt.

Khi đến cửa hàng quần áo, Chu Tỏa Tỏa chọn vài món mình thích, nhưng thay quần áo đi ra, lại không có bộ nào Diệp Cẩn Ngôn hài lòng, hoặc là nói váy quá ngắn, Chu Tỏa Tỏa mặc vào sẽ bị cảm lạnh, hoặc là nói quần áo quá tùy ý không đủ nghiêm chỉnh, còn có mấy bộ trễ vai, khoét sâu thấp ngực bị Diệp Cẩn Ngôn nnói là quá hở hang. Chu Tỏa Tỏa cùng nhân viên bán hàng đều có chút chết lặng, cuối cùng Chu Tỏa Tỏa nói: ""Nếu không chú giúp cháu chọn đi." Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa một chút, lại nhìn người bán hàng: "Được rồi."

Ánh mắt Diệp Cẩn Ngôn không tệ, chọn vài bộ váy dài vừa có thể làm nổi bật dáng người cao gầy của Chu Tỏa Tỏa lại không lộ quá nhiều, màu sắc cũng làm nổi bật làn da Chu Tỏa Tỏa càng lộ vẻ trắng nõn. Chu Tỏa Tỏa thấy ánh mắt Diệp Cẩn Ngôn thật sự có thẩm mỹ, lại nhờ Diệp Cẩn Ngôn giúp mình chọn vài bộ phục sức tương đối thoải mái, Diệp Cẩn Ngôn căn cứ vào tiêu chuẩn "Nghiêm túc", giúp Chu Tỏa Tỏa chọn vài bộ váy hoa nhỏ, Chu Tỏa Tỏa mặc vào có vẻ rất thanh thuần rất ngọt ngào, Diệp Cẩn Ngôn nhìn khóe miệng cũng nhịn không được nhếch lên, Chu Tỏa Tỏa không ngừng thay quần áo, mỗi lần thay một bộ đều đến trước mặt Diệp Cẩn Ngôn và hỏi: "Trông có đẹp không?" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu, tự phụ nói: "Ánh mắt chú Diệp sao có thể kém?" Vì vậy Diệp Cẩn Ngôn tiếp tục giúp Chu Tỏa Tỏa chọn quần áo, Chu Tỏa Tỏa cũng rất thích thú khi thay chúng.

Diệp Cẩn Ngôn đã mua gần bốn mươi bộ quần áo cho Chu Tỏa Tỏa ngày hôm đó, bao gồm váy dài, váy ngắn, vest, áo sơ mi, quần dài, về cơ bản là đủ kiểu, đủ để Chu Tỏa Tỏa mặc trong vài tháng mà không cần lặp lại, muốn tham dự lễ trường hợp nào cũng có thể. Chu Tỏa Tỏa chỉ vì mình chọn một bộ: một cái váy dài màu đỏ, trên váy có rất nhiều lá cây, cô vừa nhìn thấy bộ quần áo này liền yêu thích, nhất là trên bộ váy này có rất nhiều lá cây, làm cho cô vừa nhìn liền nhớ tới chú Diệp của cô. Nhân viên bán hàng cười tươi khi thấy Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa đã mua nhiều quần áo như vậy. Lần này tiền hoa hồng tương đương với mấy tháng lương của cô. Trước khi rời đi, nhân viên bán hàng lại ngăn họ lại và nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Ngài có muốn giúp vị tiểu thư này chọn một bộ lễ phục dạ hội không?" Cô thấy hầu hết quần áo Diệp Cẩn Ngôn chọn cho Chu Tỏa Tỏa đều trang trọng hơn và dành cho nhân viên văn phòng mặc. Nhân viên đang phục vụ Chu Tỏa Tỏa, thì biết được hiện tại cô ấy đang thực tập ở công ty bất động sản, nghĩ thầm công ty bình thường đều có tiệc rượu, lễ phục Chu Tỏa Tỏa sớm muộn gì cũng sẽ dùng được, vì vậy liền đưa ra đề nghị này.

Diệp Cẩn Ngôn sau khi nghe xong, nghĩ thầm Chu Tỏa Tỏa về sau nhất định có cơ hội tham dự tiệc rượu của công ty, hiện tại mua lễ phục dạ hội so với sau này cần mặc mới gấp gáp hơn, vì vậy liền gật gật đầu: "Bạn có gợi ý gì không?" Vì vậy, nhân viên bán hàng đưa cho Chu Tỏa Tỏa một chiếc váy dài hở lưng màu trắng để mặc thử. Sau khi Chu Tỏa Tỏa mặc vào, dáng người đẹp của cô ấy hiện rõ. Sau khi Chu Tỏa Tỏa thay đồ và bước ra đi tới trước mặt Diệp Cẩn Ngôn, khuôn mặt hơi đỏ lên: "Chú ơi, cái này có hợp với con không?" Diệp Cẩn Ngôn người đang ngồi trên ghế sofa lật giở tạp chí và đợi Chu Tỏa Tỏađi tới trước mặt anh, nhìn Chu Tỏa Tỏa ngẩn người một lát, qua thật lâu mới dời tầm mắt không nói chuyện. Nhân viên bán hàng cho rằng Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy váy dạ hội này không đủ kín, vì thế cầm một cái áo khoác tới, nói: "Chỉ cần thêm một cái áo khoác hoặc áo choàng là được. Dù sao váy dạ hội quá kín có vẻ hơi già dặn, lỗi thời." Người bán hàng cảm thấy Chu Tỏa Tỏa không phải là không có tiền. Mặc dù bộ váy này không đáp ứng được độ "kín đáo" mà Diệp Cẩn Ngôn mong muốn nhưng Chu Tỏa Tỏa mặc vào thật sự là cao quý hào phóng, thật sự không có lý do từ chối mới đúng.

Diệp Cẩn Ngôn hắng giọng: "Cháu mặc áo khoác vào thử xem." Nói xong, anh phát hiện thanh âm của mình có chút khàn khàn, vội vàng uống mấy ngụm nước khoáng cạnh sofa. Chu Tỏa Tỏa nghe lời mặc áo khoác vào, Diệp Cẩn Ngôn mới ngẩng đầu nhìn cô. Chu Tỏa Tỏa là lần đầu tiên mặc lễ phục như vậy, cô thật sự là thích bộ váy này, vì thế cô ngồi ở bên cạnh Diệp Cẩn Ngôn, ôm lấy cánh tay anh làm nũng nói: "Chú ơi, cháu rất thích bộ này, chú có thể cho cháu mua được không?" Diệp Cẩn Ngôn hơi quay đầu nhìn Chu Tỏa Tỏa ngồi ở bên cạnh mình, cái áo khoác kia chỉ có thể che khuất sau lưng, cũng không thể đem phong cảnh phía trước che kín, Diệp Cẩn Ngôn vừa quay đầu liền thấy được chỗ anh không nên nhìn, vì vậy anh lại vội vàng quay đầu, anh không muốn tiếp tục bị Chu Tỏa Tỏa Tỏa ôm lấy cánh tay làm nũng, vì thế nói: "Cháu thích thì mua đi." Chu Tỏa Tỏa cao hứng mà hôn lên má anh: "Cám ơn thúc chú!" Sau đó ở hôn thêm bên má anh một cái mới chạy đến phòng thử đồ thay quần áo. Diệp Cẩn Ngôn mãi cho đến khi Chu Tỏa Tỏa đi vào phòng thay quần áo mới thở phào nhẹ nhõm, anh nhìn bộ phận mình dùng tạp chí chặn lại, chỉ có anh mới biết rằng mình đã có phản ứng.

Sau đó nhân viên bán hàng lại giới thiệu một bộ lễ phục dạ hội màu hồng phấn lộ vai, Diệp Cẩn Ngôn cũng mua bộ kia, dù sao bộ màu trắng kia anh đều chấp nhận, bộ này tương đối kín anh không có lý do gì từ chối. Sau khi Tỏa Tỏa rốt cục thay xong quần áo, Diệp Cẩn Ngôn đã bình tĩnh lại thành công. Bởi vì anh là một khách hàng lớn nên cửa hàng đã đặc biệt sắp xếp để nhân viên mang quần áo họ mua vào xe của Diệp Cẩn Ngôn, mãi cho đến khi bỏ vào cốp xe phía sau xong mới rời đi. Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa đang mặc áo T - shirt và quần jean, trong lòng thật sự thở phào nhẹ nhõm. Sau khi mua quần áo xong Diệp Cẩn Ngôn lại dẫn Chu Tỏa Tỏa đi mua một ít đồ phụ kiện trang sức cùng mấy đôi giày, sau khi đều mua xong cũng đã gần đến giờ ăn tối, Diệp Cẩn Ngôn dẫn Chu Tỏa Tỏa đi ăn hải sản, sau đó mới trở lại Tư Nam.

Chu Tỏa Tỏa treo tất cả quần áo và váy mới mua trong phòng. Tủ quần áo rất lớn. Mặc dù Chu Tỏa Tỏa thường xuyên mua quần áo nhưng tủ quần áo của cô chưa bao giờ đầy ắp. Hiện tại có rất nhiều quần áo và váy mới. Cô nhìn chiếc váy đỏ có nhiều họa tiết lá cây, nhớ ra mình vừa nhân cơ hội hôn lên má Diệp Cẩn Ngôn, tuy rằng ngoài mặt cô làm bộ như không có việc gì, nhưng kỳ thật trong lòng khẩn trương vô cùng, nhưng cũng cảm thấy mình đang thầm hạnh phúc vì có thể hôn anh ấy một cách công khai.

Mà trong đầu Diệp Cẩn Ngôn đang tắm lại hiện lên bộ dáng Chu Tỏa Tỏa mặc lễ phục màu trắng, những bộ phận vốn đã bình tĩnh đã lâu lại phản ứng lại, anh không nhịn được nữa mà dựa vào tường làm, thẳng đến khi anh thở hổn hển gọi tên Chu Tỏa Tỏa phát tiết ra. Anh nhìn chất lỏng màu trắng trên tay mình, ảo não lại phiền não, vừa khó chịu vừa bực bội. Gần đây anh có vài giấc mơ liên quan đến Chu Tỏa Tỏa, anh thật sợ hãi có một ngày mình trộn lẫn giấc mơ với hiện thực, nếu thật sự làm chuyện gì không nên làm, anh phải đối mặt với ông bà và cha của Chu Tỏa Tỏa như thế nào?

CHẤP NIỆMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ