[Hương Thơm Của Rượu - Ngủ Say] Chương 1: Gấu trắng

495 18 1
                                    

[HƯƠNG THƠM CỦA RƯỢU - NGỦ SAY]

_

Ngủ là điều tuyệt vời nhất trên đời.

Còn những chuyện khác...

Trong nửa năm qua, Bạch Nhung đã tiêu hết 10,000 euro cho rượu vang.

Cô thích ăn nho, nhưng lại còn thích uống rượu nho hơn. Hiện tại, chính cô cũng gần như biến thành một trái nho. Chỉ cần khoác lên mình chiếc áo len dày cộp và chiếc áo khoác lông cừu rồi bước ra đường, trông tròn trịa đến mức nếu chẳng may đụng phải ai đó, có khi cô sẽ lăn lông lốc không ngừng. Đó chỉ là lời nói đùa của Lý Huệ, bạn của Bạch Nhung.

Thực ra, Bạch Nhung không hề mập. Kể từ khi khỏi bệnh, cô chẳng thể béo lên được, thậm chí ngày càng gầy đi. Không tăng cân có thể là may mắn của cô, nhưng lại là nỗi thắc mắc của mẹ cô: "Tiền của mẹ rốt cuộc đã đi đâu rồi?"

"Mẹ, con cũng muốn hỏi điều đó."

Thu nhập từ những buổi biểu diễn với dàn nhạc giao hưởng trong thời gian rảnh rỗi của Bạch Nhung đều bị cô tiêu vào việc nếm thử rượu ngon của Pháp. Cô nghĩ cuộc sống nên như thế, cứ sống ngày nào hay ngày đó, chủ nghĩa hưởng thụ là trên hết. Cho đến khi căn hộ mà cô thuê ở trung tâm thành phố bị kẻ trộm dọn sạch.

Cô ghét những tên trộm ở Paris. Có vẻ như không chỉ đại lộ Champs-Élysées không an toàn mà ngay cả khi ngủ ở nhà cũng đầy nguy hiểm. Trời mới biết làm thế nào một tên trộm có thể trong đêm, ngay dưới mắt của chủ nhà, lấy đi hết tất cả đồ đạc.

Khi Bạch Nhung bị ngạt khói mà tỉnh dậy, khi đó toàn bộ tài sản của cô đã không cánh mà bay. Đáng chết, tên trộm còn hút một điếu thuốc trước khi rời đi, tàn thuốc rơi vào rèm cửa dẫn đến bén lửa, biến căn phòng thành đống hoang tàn. Lúc này, không chỉ không còn đồng nào trong túi, cô còn nợ chủ nhà một khoản tiền.

Trước khi buộc phải rời đi, Bạch Nhung đã cầu xin chủ nhà cho thêm vài ngày để trả tiền bồi thường, nhưng bà cụ người Pháp độc ác đã từ chối. Khi Bạch Nhung giải thích "Do bệnh tình của tôi mới dẫn đến chuyện này, tôi cũng bị oan", nhưng khi chủ nhà hỏi lại: "Cô mắc căn bệnh kỳ lạ gì mà lại khiến tên trộm lấy hết đồ đạc của cô ngay bên cạnh?" thì cô không thể nói ra.

Bạch Nhung cũng không kể cho gia đình nghe chuyện này. Nếu bố mẹ biết, chắc chắn họ sẽ lo lắng, có khi còn gọi cô về nước ngay để tái khám, điều mà cô hoàn toàn không muốn.

Mẹ cô ở đầu dây bên kia thở dài: "Con thật sự không còn một xu nào sao?"

"Vâng, là do con tiêu quá nhiều."

"Nhung Nhung, mẹ đoán ăn, uống, ngủ có phải là ba điều quan trọng nhất trong cuộc đời con không?"

"Mẹ, hãy mạnh dạn mà nói đó chính là ba điều quan trọng nhất."

"..."

— Có hàng ngàn cách để kiếm tiền tiêu vặt.

Trong cuộc gọi với bố mẹ, Bạch Nhung chân thành xin lỗi, nũng nịu một chút để thoát khỏi sự trách móc. Đúng như dự đoán, từ khi xảy ra sự cố năm ngoái, bố mẹ đối xử với cô rất bao dung.

[HOÀN] Một Ngàn Đêm Ngủ Đông - Tu Nguyệt NhaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ