Buổi tối.
Jackson khẽ gõ cửa phòng tổng giám đốc Tuan thị.
"Mời vào."
Ngữ điệu của Mark vẫn luôn lãnh đạm, Jackson đẩy cửa vào: "Hi, tổng giám đốc Tuan!"
Đang vùi đầu trong đống văn kiện, Mark ngước mắt nhìn Jackson: "Ngọn gió nào đưa cậu tới đây vậy?"
Jackson đứng khoanh tay dựa vào khung cửa, ung dung nhìn Mark, khóe miệng nhếch lên: "Đêm khuya không về nhà với vợ yêu mới cưới mà vẫn còn thời gian ngồi đây bận rộn làm việc sao?"
Mark tiếp tục vùi đầu vào đống văn kiện trước mặt, trầm giọng nói: "Chị Min đã nói gì với cậu?"
Jackson trả lời thành thật: "Mình hỏi cái gì chị Min đương nhiên trả lời cái đó!"
Mark cũng chẳng ngẩng đầu lên, đáp hờ hững: "Xem ra cậu đang có điều gì muốn nói?"
"Tổng giám đốc đúng là tổng giám đốc, không thể lừa cậu được!" Jackson trông vô cùng hăng hái, anh đi tới trước bàn làm việc, ra vẻ phiền não nói: "Nên mới nói, tuyệt đối đừng bao giờ thích người phụ nữ nào cả, trên đời này phụ nữ là loại động vật phiền toái nhất!" ( Nói đi nha mai mốt anh thích người ta đó ^^ )
Mark nhíu mày: "Tại sao tối nay cậu lại có thời gian tới đây tâm sự với mình về chuyện tình yêu vậy?"
Jackson hiên ngang lẫm liệt nói: "Nhìn anh em khổ vì tình, với tư cách là người đàn ông tiêu chuẩn điển hình 'Đi giữa vạn bụi hoa, mảnh lá nhỏ cũng không dính vào người', Jackson mình quyết tâm cứu vớt tình yêu của cậu!"
Mark hừ mũi coi thường.
Jackson bắt đầu nói, anh đã có nhiều năm kinh nghiệm tìm hiểu "các bụi hoa": "Mình cho cậu biết, thật ra thì phụ nữ rất khó theo đuổi, nhưng lại là loài động vật dễ dụ nhất trên đời..."Mark buông văn kiện trong tay ra đứng lên.
Jackson cho rằng Mark muốn đi, vội vàng chắn trước mặt người bạn tốt: "Cậu nghe mình nói đã!"
Mark rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào Jackson, bờ môi mỏng hờ hững nhếch lên: "Cậu nói tiếp đi."
Jackson lúc này mới thỏa mãn bỏ qua cho Mark, khóe miệng nâng lên thành một đường cong: "Lần trước mình đã thấy người phụ nữ của cậu. Nói thật, cô ta đúng thật là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà mình từng gặp, ăn mặc giản dị nhẹ nhàng nhưng rất thanh lệ thoát tục..."
Mark nhíu mày, có vẻ không vui nói: "Nói vào điểm chính!"
Đúng là hết cách, Jackson chỉ cần vừa nhắc tới gái đẹp liền không thể bình tĩnh được.
Nghe Mark cảnh cáo, Jackson cười he he nói: "Mình chỉ mới khen vợ cậu xinh đẹp có mấy câu, cậu đã nóng nảy ghen tuông vậy rồi. Xem ra tình cảm cậu dành cho Park Jinyoung cũng không phải bình thường."
Mark đi tới trước tủ rượu, rót cho mình và Jackson mỗi người một ly, anh không để tâm tới câu nói kia, nhấp một hớp.
Jackson nhận lấy cái ly còn lại, cũng nhấp một hớp, cười nói: "Mình biết bây giờ cậu đang quan tâm đến điều gì... Thật ra thì, trong xã hội này phụ nữ chỉ là phái yếu, nhiều khi cậu cũng nên suy nghĩ trên lập trường của phụ nữ."
Ánh mắt Mark hơi trầm xuống, tựa như cảm thấy rất hứng thú: "Nói đi."
Jackson nghiêm nghị đáp: "Cậu nghĩ xem, cho dù cô ấy tiếp cận cậu có mục đích thì thế nào. Cho tới giờ cậu vốn không cho cô ấy cảm giác tin tưởng. Chẳng hạn như hai năm trước, cô ấy tin tưởng cậu như thế, kể cả lúc trong tù, cô ấy vẫn toàn tâm toàn ý chờ đợi cậu hai năm, đến cuối cùng hóa ra người cô ấy chờ mong lại có âm mưu hãm hãi cô ấy, kết quả... Lòng dạ phụ nữ rất yếu ớt, thử hỏi có mấy người có thể chịu đựng được sự tổn thương lớn như thế?" Jackson đứng ở phương diện một người phụ nữ giải thích sâu sắc. Dù sao thì cuộc sống của anh, trừ phụ nữ ra, cũng là đàn bà.