Jinyoung thay một bộ quần áo đơn giản, lập tức đi tới cổng chính biệt thự.
Tài xế của Mark quả nhiên đã chờ ngoài cổng chính, nhìn thấy cô, tài xế mở cửa xe cung kính nói, "Park tiểu thư, mời."
Jinyoung chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn phải lên xe.
Ba giờ sáng, Mark gọi cô đi qua chỗ anh, dụng ý của anh rất rõ ràng, nhưng lại không thể cự tuyệt. . . . . .
Cô nhớ anh đã từng nói, cô phải tập làm quen với tính cách của anh! !
Có lẽ lúc này cô vẫn chưa thật sự hiểu rõ tính cách của anh, nhưng từ khi anh có thể dễ dàng lợi dụng tin tức truyền thông để uy hiếp với cô, cô liền hiểu được, người đàn ông này nguy hiểm như vậy, cô không thể chọc vào!
Xe từ từ lái vào bãi đậu xe khách sạn "M&J", tài xế thân thiện mở cửa xe cho cô, dặn dò, "Park tiểu thư, tổng giám đốc vẫn ở phòng số 1704, cô đi lên đi!"
Jinyoung lễ phép gật đầu với tài xế, lúc này mới đi vào thang máy.
Bên trong thang máy, cô đưa tay ấn phím lầu mười bảy, trái tim lại đập thình thịch.
Nói thật, cho đến bây giờ, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt để đối mặt với anh. . . . . .
Không biết anh ta sẽ đối phó với cô như thế nào, trong lòng bất ổn khiến cô hết sức lo lắng không yên.
"Đinh" một tiếng, thang máy khách sạn dừng lại ở tầng mười bảy.Hai tay của cô ra đầy mồ hôi bởi vì căng thẳng, cô bất an đi tới căn phòng duy nhất của tầng lầu, thân thể luôn luôn ở trạng thái căng cứng.
Đứng ở ngoài cửa phòng số 1704, Jinyoung hít một hơi thật sâu, mới đưa tay gõ nhẹ cửa phòng.
Cửa phòng cũng không đóng như lần trước, cô nâng tay cầm chốt cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa vào.
Bên trong chỉ có một chiếc đèn thủy tinh xinh đẹp rực rỡ chiếu sáng khắp cả phòng, những nơi đèn thủy tinh xuyên qua phát ra ánh sáng lại kiều diễm mà lãng mạn.
Không chấp nhận được, Jinyoung tìm kiếm bóng dáng của Mark, đột nhiên hai cánh tay cứng cáp bao vây lấy cô từ phía sau.
Ngay lúc cô chưa kịp phản ứng, đôi môi ẩm ướt nóng bỏng của Mark đã ức hiếp cô.
"Ưm. . . . . ."
Cô biết là anh, bởi vì hơi thở của anh rất đặc biệt, hơn nữa mùi hương còn rất là dễ chịu.
Nụ hôn triền miên không nồng đậm như lần đầu, anh nhanh chóng rời khỏi môi cô, đôi tay không chút do dự cởi những thứ trói buộc trên người của cô.
"A!" Cô tưởng rằng mình đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi toàn thân cô chỉ còn lại chiếc áo lót, cơ thể lạnh cóng và cảm giác bất lực khiến cô sợ hãi bắt đầu khóc thút thít, "Hu hu. . . . . . Đừng. . . . . ." Cô đưa tay đẩy anh ra theo bản năng.
Anh đưa hai tay vòng qua eo cô, vô cùng thân mật thì thầm bên tai cô, "Đã quên lời tôi nói rồi sao? Giữa chúng ta, giờ chỉ mới bắt đầu. . . . . ."
Cô hoàn toàn không thể nghe ra ý nghĩa sâu xa trong nói của anh, cô gắng sức giãy dụa, quyết liệt kháng cự nói, "Tôi không hiểu, vì sao anh phải chọn tôi? Loại đàn ông như anh, hoàn toàn không thiếu phụ nữ làm ấm giường cho anh. . . . . ."Rốt cuộc cô đã làm gì mà khiến mình lâm vào cảnh ngộ thế này?
"Tôi cảm thấy hứng thú với cô, nên muốn có được cô, chỉ đơn giản như vậy!"
Anh giơ tay dùng sức nhấc mông của Jinyoung lên cao, để cho hai chân thon dài của cô siết chặt ở thắt lưng rắn chắc cường tráng của anh.
Hạ thể anh như ngọn lửa giương cao đang vận sức chờ phát động, hết sức căng thẳng để ở cửa vào mềm mại nữ tính của cô.
"Đừng. . . . . ."
Lời nói Jinyoung bị động tác thẳng tiến của Mark cắt ngang.
Một giây sau, động tác anh càng thêm mãnh liệt khiến cho cô chỉ có thể bám vào anh thật chặt. . . . . .~End Chap 21~