Một khi thật sự đã lạnh nhạt thì thường không thể như ý

224 13 5
                                    

  Jinyoung cũng không biết Mark rời khỏi Male lúc nào, tóm lại sau khi Jackson giao cho cô hai chuyện kia, ban ngày cô không ở lại quá chín giờ, ban đêm cũng trở về khách sạn rất khuya.

Cho đến khi Jaebum ở lại Male một tuần,cô không có cớ ở lại bên ngoài nữa. Lúc này cô trở lại khách sạn, mới biết được thì ra là Mark đã rời khỏi Male từ lâu rồi.

Jinyoung thật ra vẫn tò mò nguyên nhân Mark tới Male lần này, nhưng cô không suy đoán, cũng không suy nghĩ nữa. Biết anh rời khỏi, cô lại thở phào nhẹ nhõm.

......

Sáng sớm, Jinyoung nhìn thấy tin Mark sắp tổ chức họp báo, dường như có chuyện lớn muốn tuyên bố. Khi Jinyoung uống cà phê đã đoán được chuyện Mark có thể muốn tuyên bố, nhưng cô cũng không phản ứng bất ngờ, cô chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó tiếp tục nhấp cà phê trong tay.

Dùng bữa sáng xong, Jinyoung đang chuẩn bị đứng dậy, tiếng chuông điện thoại di động của cô lại vang lên.

Liếc mắt nhìn số điện thoại xa lạ trên màn hình,Jinyoung lập tức nhấn nút trả lời, "Alo?"

Trong điện thoại là giọng nói nhỏ khàn của phụ nữ, "Jinyoung, cậu nhận ra giọng mình không?"

Nghe giọng nói quen thuộc bên tai, Jinyoung trợn mắt: "Youngjae?"

Giọng nói của Youngjae dường như rất khổ sở, "May mà cậu còn nhận ra giọng nói của mình......"

Jinyoung chỉ cười nhạt cười một tiếng, "Ừm."

Youngjae bắt đầu đi vào chủ đề chính, "Khó khăn lắm mình mới biết số di động của cậu, nghe nói cậu sống ở Male rất tốt......"

Jinyoung nghi ngờ trong lòng. Làm sao Youngjae lại biết được số di động của cô? Cô nhớ rõ cô làm số này bằng tên của một người dân bản xứ,nên trừ Jaebum và Jackson, hầu như không ai biết số của cô.

Youngjae như thể đoán được nghi ngờ của Jinyoung,nói chậm rãi, "Cậu không cần đoán, Im Jaebum nói cho mình biết số điện thoại này."

Jinyoung nhất thời cau mày, "Jaebum?"

Youngjae trả lời thành thật, "Đúng vậy, Jaebum mắc ơn mình."

Jinyoung kinh ngạc. Cô không bao giờ biết Jaebum lại có tình bạn với Youngjae.

  Youngjae không đợi jinyoung nói gì buộc miệng nói, " Mark rất quan tâm tới cậu."

Lúc này Jinyoung đang chìm trong trạng thái sững sờ.

Jinyoung hoàn hồn lại từ cơn hoảng hốt, "Tại sao bây giờ cậu lại muốn nói cho tôi biết chuyện này?"

Youngjae trả lời thẳng thắn, "Rất đơn giản, tôi hi vọng sau khi cậu hiểu được tình cảm của Mark dành cho cậu, cậu có thể chủ động giành lấy anh ấy."

Jinyoung trả lời hờ hững, "Đây hình như không phải lời cậu định nói với tôi." So với bất kỳ ai, cô hiểu rõ tình cảm của Youngjae dành cho Mark sâu nặng tới nhường nào, Youngjae không thể từ bỏ Mark.

Youngjae thở dài, "Đúng, ba năm trước đây tôi tuyệt đối không nói với cậu lời như vậy, nhưng ba năm sau, tôi đã thay đổi...... Cậu có muốn biết nguyên nhân tại sao ba năm trước tôi lại tự sát không?"

Jinyoung nói, "Là cậu biết được sự thật tôi và Mark Yien Tuan đã kết hôn mà nghĩ quẩn?"

Youngjae cười thê lương một tiếng, "A, đây không phải là nguyên nhân chính, nguyên nhân chính là chuyện tôi bí mật mưu đồ giật giây Im Jaebum hãm hại cậu. Mark đã điều tra được, sau đó anh ấy lệnh cho chị Min gọi điện thoại nói cho tôi biết, anh ấy sẽ tha thứ cho tôi một lần, bởi vì tôi đã từng cứu mạng anh ấy, sau này khi tôi có yêu cầu gì anh ấy cũng sẽ giúp tôi,nhưng anh ấy không thể ở bên tôi......Sau khi tôi về nước biết cậu và anh ấy tiên triển tốt đẹp hơn, nhưng tôi lại không thể lên án nguyên nhân của cậu,khi tôi tới biệt thự tìm anh ấy mới biết anh ấy đã kết hôn với cậu, hơn nữa anh ấy vẫn cự tuyệt tôi kiên quyết, tôi muốn níu kéo anh ấy mới tự sát, nhưng mà...... Tôi không thể níu kéo anh ấy, khi tôi nằm viện, tôi thậm chí nghe chị Min nhắc tới anh ấy tổ chức hôn lễ bù cho cậu. Vì cậu, anh ấy thậm chí còn đích thân tới New York thiết kế cho cậu một chiếc nhẫn kim cương ánh huỳnh quang ở tiệm trang sức......"  

[Markjin/Jinmark] [Longfic]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ