Chap33: Xa lạ như anh ta

3.8K 164 2
                                    

Trong quán cà phê hầu như không có ai , người đến mua rồi mang đi tương đối nhiều , ngồi tại quán uống chỉ có Tiffany và Nichkhun . 

Tiffany ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ , quay đầu nhìn người đi đường , có người đi thông thả , có người bước như bay , vẻ mặt mỗi người mỗi khác . 

" Xin hỏi hai vị dùng gì ạ ? " Nữ nhân viên phục vụ cầm thực đơn đến . 

Nichkhun gọi cà phê đen , còn gọi cho Tiffany trà sữa hoàng gia . 

Nhân viên viết danh sách đang chuẩn bị cầm thực đơn lui xuống thì Tiffany lên tiếng gọi lại 

" Chờ một chút " 

Người nhân viên đeo huy hiệu tươi cười , mặc áo sơ mi trắng mang tạp dề màu đen , quay lại nở nụ cười hỏi " Xin hỏi cô còn cần gì sao ? " 

" Đổi trà sữa thành cà phê sữa " Tiffany nói 

" Được " Nữ nhân viên phục vụ tươi cười gật đầu , lặp lại danh sách một lần nữa " Một ly cà phê đen và một ly cà phê sữa phải không ? " 

Tiffany gật đầu xác nhận . 

" Hai vị chờ một chút sẽ có ngay " nữ nhân viên phục vụ tươi cười rời đi 

Tiffany một lần nữa quay đầu nhìn ra bên ngoài không nhìn lấy anh ta . 

" Trước kia em nói rất thích uống trà sữa hoàng gia , rất ghét cà phê đắng , cho bao nhiêu đường và sữa cũng không tan hết vị đắng " Nichkhun nhìn cô chậm rãi nói . 

Tiffany quay đầu nhìn anh ta nói " Không một ai hay không có chuyện gì là vĩnh viễn đứng yên một chỗ , ví dụ như công việc qua thời gian cũng sẽ lên chức , cũng giống như là khẩu vị vậy thời gian lâu dài cũng sẽ thay đổi , trước thích bây giờ thì không , và tình cảm cũng vậy qua thời gian rồi cũng sẽ phai nhạt " 

Nichkhun cảm thấy trái tim mình đau nhói , đau đến mức khiến anh không thể hô hấp , tất nhiên anh hiểu hàm ý trong lời nói của cô , chẳng qua là không muốn tin . Anh nhìn vào mắt cô , nghiêm túc nói từng câu từng chữ 

" Có một số việc vĩnh viễn sẽ không thay đổi , trước kia cũng vậy bây giờ cũng vậy ! " 

Tiffany né tránh ánh mắt của anh ta , cúi đầu nhìn mặt bàn cười khổ trong lòng  , dù còn yêu thì sao cũng không thể thay đổi được thực tế , cô đã dùng 6 năm để hiểu nó bây giờ cô đã học được rồi , cho dù không thể ngay lập tức nhưng sẽ lãng quên từng chút từng chút một . 

Người nhân viên phục vụ mang theo nụ cười chuẩn mực đem cà phê đến , rồi mang theo nụ cười rời đi . 

Nichkhun uống một hớp cà phê , vị đắng kia giống như tâm tình của anh lúc này , anh biết lựa chọn ngày xưa của anh đã làm cô tổn thương , nhưng cô có biết anh đã vượt qua 6 năm như thế nào không , mỗi đêm anh đều nhớ nhung cô . 

Trầm mặc như vậy khiến Tiffany đứng ngồi không yên , nhìn đồng hồ đeo tay , không kiên nhẫn nói 
" có gì thì anh nói mau đi , tôi còn phải về đi làm nữa " 

[LONGFIC] BÊN NHAU TRỌN ĐỜI _ TAENY ( COVER )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ