CHƯƠNG 34 - SỰ THẬT KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN

1.3K 104 25
                                    

Anh rời đi như vậy cùng lũ bạn của mình, những ánh mắt dè bĩu ném về em, cả những tiếng xì xào không tốt. Chúng mang đầy ác cảm.

*

Em trở về nhà mỏi mệt thưởng thức một ly trà nóng, cơn say đã dịu đi bớt đôi phần trong người. Vừa vặn em nghe thấy anh đã trở về, cùng tình trạng say khướt không thể hơn. Phu nhân rất lo lắng, dìu anh vào bên trong, đã nhờ đến sự giúp đỡ của em.

Phu nhân vội vàng xuống bếp pha cho anh một tách trà nóng giải rượu, em nhận nhiệm vụ dìu cơ thể nặng trịu đầy chất cồn lên phòng, vì lý do gì anh lại uống nhiều đến như vậy, vì chán ghét sự phiền phức của em ư?

Cuối cùng cũng hoàn thành việc đưa anh nằm lên giường, em thở từng hơi khó nhọc do vận sức quá đà ban nãy, toan tính rời khỏi phòng để tránh nhìn anh trong tình trạng bê tha như vậy, thật khiến em cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bất chợt, anh vươn người nắm lấy tay em ngăn chặn em rời đi, bằng một chút sức lực còn ngự lại, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ. Em quay đầu, nhìn anh khó hiểu.

Nhanh như chớp, tình thế đột nhiên đảo ngược, anh đè mạnh em xuống giường, như một con dã thú hung dữ, ánh mắt ánh lên điều phẫn nộ. Rốt cuộc em lại làm sai điều gì? Để khiến anh nhìn em với con mắt đáng sợ như vậy?

Không nói bất cứ câu từ nào, cứ như vậy, anh lao vào hôn em, một cách ngây dại. Kinh ngạc đến mức không thể phản kháng. Cả cơ thể gầy yếu này vô thức trở nên bất động, tâm trí rối loạn, tầm nhìn bị che khuất đi bởi gương mặt gần gũi đang áp sát vào mình. Trống rỗng.

Cho đến khi em nhận ra điều không đúng, sự kinh khủng ấy khiến em chợt tỉnh giấc, giữa vô vàn cảm giác tưởng chừng đang hưởng thụ, em biết rằng bản thân không nên ảo tưởng, càng không vì những hành động thiếu suy nghĩ trong tình trạng không chút minh mẫn kia mà đánh lừa. Rất nhanh, em đẩy mạnh anh ra, cùng lúc hét lớn.

"Anh đang làm gì vậy! Em không phải cô bạn gái đó đâu!"

Có thể do hơi men mà nhìn nhầm, nhưng sự khẳng định này lại khiến em cảm thấy hụt hẫng và buồn thảm hơn.

Anh dừng lại, ánh mắt dịu xuống đôi phần, mãi chăm chú nhìn em một cách khó hiểu, vô thức khẽ bật cười.

"Bạn gái gì chứ...vui vẻ là được mà..."

Dứt lời, anh tiếp tục lao vào em, hôn lên cổ một cách cuồng nhiệt nhất, như thể đánh dấu hàng vạn vết tích lên đó. Sự gần gũi này khiến em muốn dừng suy nghĩ nên không của bản thân lại, cho phép những hành động ngông cuồng do rượu sai khiến và chi phối, không thể phủ nhận, em thật sự không ghét điều này, thật điên rồ làm sao...

"Làm ơn tỉnh lại đi! Em là em trai anh đấy!"

Một lần nữa, em dùng lý trí để giải quyết xúc cảm hình thành trái ngược một cách điên loạn nhất. Em không nên như thế, mặc cho anh làm những thứ này với em, sẽ như một cách xúc phạm nặng nề, như mối quan hệ của chúng ta, là tình anh em, là anh em.

"Nhưng anh vốn không phải anh trai của em"

Vì sự phản kháng của em mà khiến anh phải dừng lại, anh trân mắt nhìn em, khóe môi buông ra câu từ, khiến lòng ngực nơi em trở nên thổn thức.

[FULL][LONGFIC][KAIYUAN] EM XIN LỖIWhere stories live. Discover now