Đạp xe lai Vân Liệt đi khắp thành phố kiếm tìm cây hợp hoan, tiếc là ngay cả các công viên cũng không có.
Lăng Thượng bắt đầu hỏi đám bạn học, đi tới đi lui, cuối cùng cô đành phải cầu cứu Lâm Phổ.
Khi xe dừng trước cửa nhà Lâm Phổ, Lăng Thượng có hơi chần chừ.
"Làm sao thế?" Vân Liệt từ trên xe nhảy xuống - bây giờ nàng hoàn toàn có thể làm được như vậy. Nàng không biết kia là nhà Lâm Phổ.
"Đây là nhà của Lâm Phổ." Lăng Thượng liếc nhìn Vân Liệt, thấy nàng chỉ nhìn mình cười, cô nhất thời nảy sinh cảm giác lúng túng.
"Không sao hết..." Vân Liệt nói. "Hỏi qua cậu ta đi, nhỡ đâu cậu ta lại biết."
Lăng Thượng bước tới gõ cửa, người ra mở là Lâm Phổ.
"Ơ kìa, là mấy người à?" Lâm Phổ rất cao hứng, anh vội vã nghiêng mình tránh đường.
"Em không vào đâu." Lăng Thượng lắc đầu. "Chỉ muốn hỏi anh chút chuyện thôi."
"Sao phải vội vã vậy?" Lâm Phổ nhìn lướt qua Vân Liệt, thấy nàng thanh tao như ngọc, cười đến là dịu dàng, anh chợt hoảng sợ 'Sao tự nhiên trong nháy mắt lại có cảm giác cậu ta xinh đẹp hơn thế nhỉ?', xong quên béng mất tiêu việc hỏi lí do nàng cũng xuất hiện ở đây.
"Chúng tôi muốn hỏi xem liệu ở gần đây có cây hợp hoan nào không?" Vân Liệt đi lên phía trước, gật đầu thay chào hỏi.
"Cây hợp hoan à?" Lâm Phổ vỗ tay, mỉm cười. "Hai người hỏi đúng dịp đấy. Dạo nọ nghe nói mấy người đi leo núi, trên núi còn có cây hợp hoan, tôi cũng nhất thời hiếu kì, ghé qua thư viện thăm dò một chút. Hóa ra tôi đã từng bắt gặp cái cây kia rồi, có điều khi ấy không biết nó tên là cây hợp hoan thôi."
"Dài dòng quá, nó ở đâu vậy?" Lăng Thượng thúc giục.
"Thực ra thì anh đã sớm muốn kể với em, cơ mà quên mất." Lâm Phổ thấy Lăng Thượng cau mày sắp sửa nổi quạu bèn mải mốt nói. "Tuy nhiên không gần đâu nhé. Ở một thị trấn nhỏ ngay hướng Nam, Lăng Thượng biết đó, đại khái khoảng nửa giờ ngồi xe."
"Biết, hình như có hơi xa." Lăng Thượng lẩm bẩm, trái tim cô cơ hồ muốn phi đến chỗ cây hợp hoan kia ngay lập tức, cũng không hẳn là để thưởng hoa, mà bởi vì nó là lời ký thác với Vân Liệt.
"Năm ngoái Đoàn ủy đi thăm thú, có một viện dưỡng lão rất nổi danh, cái cây ngay bên trong đấy thôi, dễ tìm lắm." Lâm Phổ nhiệt tình trả lời, đột nhiên anh nở nụ cười. "Ở trong thị trấn còn có một quán trọ... lúc xưa bọn tôi thuê ở đó. Song cái tên quán cực kì êm tai, các cậu có đoán ra được không?"
Lăng Thượng cùng Vân Liệt song song trừng mắt lên với anh.
"Tên là 'Chân trời góc biển' đấy, thấy thần kì không?"
Lăng Thượng và Vân Liệt hai mặt nhìn nhau, tên quán kia quả thực nghe rất êm tai, cũng rất kì lạ, ai lại đặt tên quán trọ ý thơ nồng nàn như vậy chứ?
"Chắc là đi hướng Nam không?" Lăng Thượng suy nghĩ một lát. "Bắt đầu có cảm thấy chút hương vị sóng biển rồi đấy."

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edited] Bà Sa - Mộ Thành Tuyết
Romance[Đã hoàn] Giới thiệu của bạn Edit : Một người từ bé luôn cô độc, mang trong mình chứng ám ảnh kì lạ, bỗng dưng một ngày gặp gỡ một cô bạn đồng khóa bề ngoài tưởng như hiền lành nhưng thực chất ngang hơn cua :x Đây là...