"Vốn chưa từng tương tư, nay bỗng thấy tương tư, chợt lo sợ tương tư."
Vân Liệt đọc dòng chữ trên tờ giấy xong đờ người ra.
Nàng không ngờ tới chuyện này.
Là nét chữ Lăng Thượng.
Lăng Thượng ngồi ngay bên cạnh mình, cô đã viết câu ấy...
Có ý gì chứ....
Lăng Thượng cũng sững sờ.
Vân Liệt từ từ xoay đầu nhìn cô, bởi vì động tác quá chậm làm cho biểu cảm kinh ngạc ngày càng lộ rõ.
"Đây không phải là do tôi viết." Lăng Thượng vừa tiếp nhận ánh mắt của nàng bèn theo phản xạ, vội vã giải thích. Lời vừa dứt, cô bỗng dưng ảo não, vì sao nghe cứ như đang giấu đầu hở đuôi.
"Đây là nét chữ của cậu." Vân Liệt khẽ run rẩy, trong chớp mắt bầu không khí xung quanh tựa hồ cũng biến hóa dần.
"Đấy không phải là nét chữ của tôi." Lăng Thượng bình tĩnh lại. "Chữ là do tôi bắt chước anh trai, đây là nét chữ của anh ấy, là anh ấy viết."
Vân Liệt vẫn hoảng sợ, nàng cẩn thận phân biệt, nhưng càng quan sát, lại càng thấy chẳng khác nét chữ của Lăng Thượng trong nhận thức của nàng chút nào.
"Xem ra anh tôi đang thích ai đó." Lăng Thượng rút tờ giấy ra khỏi tay Vân Liệt.
"Lăng đại ca có đối tượng ư?" Vân Liệt ngơ ngác, trong đầu không ngừng thoáng xuất hiện ánh mắt Lăng Viên khi nhìn mình, cùng sự nhiệt tình khó có thể che giấu.
Song nàng đã không nghĩ đến hậu quả.
"Nếu là tôi, tôi sẽ không viết cái này." Lăng Thượng nhẹ nhàng vuốt ve mặt chữ, từ cảm giác tương tư kia có thể thấy phảng phất sự khổ não của anh trai. Anh ấy đang thích ai đó, anh ấy thích ai? Lăng Thượng liếc nhìn Vân Liệt, trái tim cô đau nhói.
Ai cũng được, miễn đừng là người trước mắt.
"Vậy cậu sẽ viết cái gì?" Vân Liệt như ngừng thở.
"Anh tôi lấy từ 'Chiết Quế Lệnh' của Từ Tái Tư, tôi lại trích 'Hồng Lâu Mộng' của Tào Tuyết Cẩn : 'tình là mầm mống khổ đau, trái tim con người trí tuệ, quay đầu lại - chờ đến sáng tinh mơ!'"
"Hóa ra đấy là cách cậu đối xử với tình yêu." Vân Liệt khẽ cười, cật lực vạn phần để làm như nụ cười không hề gượng ép.
Tình là mầm mống khổ đau, trái tim con người trí tuệ, quay đầu lại - chờ đến sáng tinh mơ!
Lăng Thượng à, cậu nói lời này cho ai nghe?
Cuối cùng cũng minh bạch một điểm, những bức ảnh kia, thực không muốn trực tiếp nghĩ đến, cứ coi như bất khả thi đi, vậy chắc chắn sẽ là bất khả thi...
Hai người tạm thời trầm mặc...
Lát sau, bên cạnh TV vang lên tiếng chuông, rất máy móc, rất cứng nhắc.
![](https://img.wattpad.com/cover/86058427-288-k307839.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edited] Bà Sa - Mộ Thành Tuyết
Romantizm[Đã hoàn] Giới thiệu của bạn Edit : Một người từ bé luôn cô độc, mang trong mình chứng ám ảnh kì lạ, bỗng dưng một ngày gặp gỡ một cô bạn đồng khóa bề ngoài tưởng như hiền lành nhưng thực chất ngang hơn cua :x Đây là...