Chương 17: Đánh Giá

361 8 0
                                    

Chương 17: Đánh Giá

Lời của hai vị phụ huynh đã lọt vào tai của hai anh em, Phẩm Dật và Hải Nhạc cũng bắt đầu đánh giá lẫn nhau.

Hôm nay Tạ Phẩm Dật mặc một bộ đồ tây màu trắng, dáng người cao ráo cân đối như người mẫu, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu đen, cúc áo trên cùng không cài lại nên để lộ ra vùng xương quai xanh màu bánh mật khỏe mạnh, khiến cho hắn trông vô cùng cao quý mà lại có chút khí chất kiêu ngạo khó cưỡng. (SAM: quyến rũ quá đê)

"Ngọc thụ lâm phong"*, là từ mà Ba Tạ dành để khen ngợi hắn, quả thật vẻ ngoài của hắn rất xứng với bốn chữ này, Hải Nhạc thầm nghĩ.

(* là những nhân vật con nhà quyền quý, cao sang, phong lưu lẫm liệt)

Mà Tạ Phẩm Dật cũng nhìn Hải Nhạc bằng một con mắt hoàn toàn khác. Trước đây cô luôn mặc đồng phục học sinh và quần áo bình thường, trông không khác gì một con vịt xấu xí, mặc dù ngoại hình của cô không hẳn là xấu xí, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ cô có thể xinh đẹp, cho đến hôm nay. Khi cô trang điểm sơ sơ và mặc lên người chiếc váy trắng đó, cô liền biến thành một con thiên nga trắng tỏa sáng rực rỡ làm cho hắn cũng phải bất ngờ.

Hôm nay cô ta đến Hứa gia, chắc chắn sẽ khiến cho mọi người kinh ngạc, nhất là sẽ thu hút ánh nhìn của toàn bộ đàn ông tham dự buổi tiệc cho xem!  Nghĩ đến đây, Tạ Phẩm Dật đột nhiên cảm thấy cực kì khó chịu, hắn không khỏi nhíu mày.

Lúc này hắn bắt gặp ánh mắt Hải Nhạc đang lén nhìn mình, hắn cáu kỉnh nói:

"Nhìn cái gì vy?"

Bị hắn nạt một tiếng, Hải Nhạc sợ tới mức lập tức quay mặt đi, nhưng trong lòng lại có chút không cam tâm, hắn cho mình là ai, nhìn một cái cũng không được sao?

"Anh không nhìn tôi, làm sao biết tôi đang nhìn anh ch? Nếu anh nhìn tôi đưc, thì tôi nhìn anh cũng không có gì là sai." - Hải Nhạc nhẹ giọng nói.

"Cô..." - Tạ Phẩm Dật dừng lại, cô ta bây giờ đúng là càng ngày càng bạo dạn hơn đấy nhỉ?

Hải Nhạc nãy giờ vẫn cúi thấp đầu bước theo sau, không ngờ hắn đột nhiên ngừng lại nên cứ thế va thẳng vào ngực hắn.

"A..." - Cô lấy tay che cái mũi vừa bị đụng phải, đau đến sắp bật khóc.

Tạ Phẩm Dật vốn định mắng cô, nhưng nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô, hắn vừa bực vừa buồn cười.

"Đồ ngc, cô đi đưng không có mt à?" - Hắn hừ lạnh một tiếng nói.

"Tôi..." - Hải Nhạc lẩm bẩm, trong lòng cũng đang âm thầm mắng, tôi là đồ ngốc, anh mới là đồ ngốc! Đang đi đứng bình thường, tự nhiên lại dừng lại.

"Đi thôi!" - Tạ Phẩm Dật không gắt gỏng với cô nữa, chỉ dùng sức kéo cô đến trước chiếc xe hơi thể thao Pagani của hắn, thô bạo đẩy cô vào trong, hại chân Hải Nhạc thiếu chút nữa bong gân.

Hải Nhạc vừa mới thắt dây an toàn thì chiếc xe thể thao liền gầm rú lao vút về phía trước, Hải Nhạc sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, cô chưa từng ngồi xe Tạ Phẩm Dật và cô cũng không nghĩ hắn lái xe lại nhanh như vậy.

Anh Trai Ác Ma: Hãy Nói Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ