41.

182 22 0
                                    

Chạng vạng hôm sau, Chí Mẫn trực tiếp rời khỏi Phác \ gia.

Không khí trong nhà quả thực làm cho người ta nghẹt thở, nhìn Tuấn Tú như không có việc gì gắp rau gắp thịt cho anh trai, từng động tác dịu dàng rơi vào trong mắt Chí Mẫn đều vô cùng chói mắt, anh trai không chút hiểu ý nào còn nói cảm ơn với hắn... Chí Mẫn hận không thể nắm lấy bả vai anh trai hung hăng lắc tỉnh, anh cảm ơn cái gì? Anh căn bản không biết, thằng em trai trước mặt này có suy nghĩ gì với anh!

Chí Mẫn không nhịn được nghĩ đến chính mình. Trước khi Hạo Thạc ngả bài với mình, cậu cũng từng tin tưởng anh như vậy, đối với người kia tràn ngập lòng biết ơn. Nay, nhìn hình ảnh anh trai không chút hiểu ý nào cùng Tuấn Tú ăn bữa tối, Chí Mẫn càng thêm cảm thấy cậu và anh trai quả thực là hai tên đần giống nhau như đúc!

Không thể chịu đựng được sự thật đáng sợ Tuấn Tú cư nhiên yêu anh hai, biết chân tướng lại không dám nói ra miệng, CHí Mẫn đành phải nhắm mắt làm ngơ, dứt khoát tránh xa bọn họ.

Cũng may Chí Mẫn rất nhanh lại có nhiệm vụ mới.

Cậu đại diện cho hãng sản phẩm tây trang IMPERIAL tham gia tuần lễ thời trang quốc tế tại Paris, Chí Mẫn làm người đại diện phát ngôn phải đến Paris tham dự một hoạt động tuyên truyền, ngay khi biết được tin tức này, cậu ngay lập tức bảo Thiên Vũ đặt vé máy bay đi Paris, vội vàng thu họn hành lý một chút, lên chuyến bay bay đến Paris.

Tuần lễ thời trang lần này liên tục kéo dài suốt nửa tháng. Các thương hiệu lớn nổi danh trên thế giới tổ chức lễ hội quảng bá trang phục mùa hạ, người mẫu triển lãm tạp chí tuyên truyền, truyền thông phỏng vấn, hoạt động Chí Mẫn phải tham dự cực kì nhiều, thời gian biểu trong ngày xếp kín chỗ, công việc lu bù chóng mặt nên tạm thời ném chuyện tình cảm ra sau đầu.

***

Giữa trưa hôm nay, Hạo Thạc đang ở trong văn phòng xử lý văn kiện đột nhiên nhận được điện thoại của Từ Uyển, âm thanh của cô gái bên đầu kia điện thoại bởi vì kích động mà thậm chí mang theo khóc nức nở, "Anh! Ba, ba tỉnh rồi..."

Hạo Thạc đang ký tên trên giấy "xoạt" một cái vẽ ra một đường chói mắt, nhướng mày, lập tức đứng đậy, tuỳ tay bắt lấy áo khoác liền đi ra ngoài cửa thấp giọng nói "Anh lập tức đến đó!

Anh lấy tốc độ nhanh nhất lái xe tới bệnh viện, thấy Từ Uyển và Vân Long đang vẻ mặt lo lắng đứng chờ ngoài cửa.

Xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh có tể nhìn thấy tình hình trong phòng, bác sĩ phụ trách chính đang tiến hành kiểm tra lại thân thể cho Trịnh Thanh Hiên. Một lát sau, bác sĩ mới mang sắc mặt vui mừng đi ra, nói "Ý thức bệnh nhân vô cùng thanh tỉnh, thân thể cũng khôi phục rất tốt, quan sát thêm hai ngày nữa nếu không có vấn đề gì, các anh có thể làm thủ tục xuất viện."

Từ Uyển kích động nói "Cảm ơn bác sĩ!"

Vân Long vội vã đẩy cửa vọt vào, đến bên giường TrịnhThanh Hiên, nắm chặt lấy tay hắn nói "Ba, thật tốt quá, ba cuối cùng cũng tỉnh, bọn con đều rất lo lắng cho ba, còn tưởng rằng ba sẽ..." Nói tới đây liền nghẹn ngào dừng lại.

[HOPEMIN] Có quá muộn khi nói Yêu anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ