59.

331 26 0
                                    

Sau khi nụ hôn nồng nàn chấm dứt, Hạo Thạc mới nhìn vào mắt Chí Mẫn, thấp giọng hỏi "Chí Mẫn, cậu xác định muốn ở bên cạnh tôi? Đừng bởi vì say rượu, ngày mai tỉnh lại lại không thừa nhận."

"... Tôi không say." Chí Mẫn ngượng ngùng cười cười, nhẹ nhàng ôm lấy Hạo Thạc, đem mặt tựa vào trước ngực anh, nghe tiếng tim anh đập, chỉ cảm thấp vô cùng an tâm.

Hai người lẳng lặng ôm nhau, trầm mặc trong chốc lát, Chí Mẫn mới nghiêm túc nói "Hạo Thạc, quan hệ của chúng ta trước mắt vẫn chưa thể công khai, dư luận giới giải trí là một mặt, mặt khác tim ông nội tôi không tốt, tôi sợ ông không chịu nổi loại kích thích này..."

Nói tới đây cánh tay Chí Mẫn ôm ấy Hạo Thạc không khỏi siết chặt lại một chút, "Có thể sẽ tạm thời uỷ khuất anh... Chúng ta chỉ có thể bí mật yêu nhau... Tương lai tìm thời điểm thích hợp, tôi sẽ nói với người trong nhà, có thể chứ?"

Hạo Thạc nhìn dáng điệu bất an đầy mặt của Chí Mẫn, trái tim không nhịn được mềm nhũn, vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ tóc cậu, mỉm cười nói "Được"

Chí Mẫn cư nhiên đã suy xét đến bước đi gặp gia trưởng này, hiển nhiên, cậu lần này tuyệt đối là nghiêm túc.

Mùi hương và nhiệt độ quen thuộc trên thân người ôm vào trong ngực, khiến đáy lòng Hạo Thạc đột nhiên có một sự thỏa mãn trước nay chưa từng có. Trước kia vẫn đơn phương Chí Mẫn hoàn toàn không được bất kỳ đáp lại nào, chờ đợi nhiều năm như vậy, cư nhiên thật sự đợi được tình yêu của cậu, giờ phút này, anh chỉ cảm thấy trong lồng ngực được hạnh phúc ấm áp lấp đầy.

Giữ bí mật quan hệ cũng không sao cả, Chí Mẫn về sau còn phải tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí, Hạo Thạc vốn đã chuẩn bị tốt làm một tình nhân bí mật.

Hai người im lặng ôm trong chốc lát, Chí Mẫn lúc này mới nói "Đã rất muộn rồi, anh đi về nghỉ ngơi trước đi." Lại ôm tiếp đoán chừng sẽ có chuyện, cậu hơi đỏ mặt nghĩ, chính mình cũng suýt có phản ứng, đại khái là vì sau khi uống rượu phá lệ mẫn cảm, ngửi mùi hương trên người anh, thân thể cư nhiên bắt đầu có chút hưng phấn...

Hạo Thạc thấp giọng nói "Được, tôi về trước, cậu cũng đi ngủ sớm một chút."

Chí Mẫn gật gật đầu, chủ động kiễng lên, nhẹ nhàng hôn trán Hạo Thạc, "Ngủ ngon."

"..."

Xúc cảm bờ môi mềm mại dán lên trán, khiến tâm tình Hạo Thạc nhất thời rung động... Chí Mẫn chủ động, thật sự là khiến người thích đến không chịu nổi, thậm chí có loại xúc động muốn lập tức áp đảo cậu, ăn kiền mạt tịnh.

Hạo Thạc kiềm giữ xung động trong cơ thể, dứt khoát chào tạm biệt Chí Mẫn, trở về phòng mình, sờ sờ nơi bị cậu hôn ướt trên trán, khoé môi anh cũng không tự chủ được mà hơi hơi giương lên.

Anh không ngờ cư nhiên sẽ có một ngày như vậy, Chí Mẫn lại chủ động ghé lại hôn trán mình... Có hạnh phúc và ấm áp giờ khắc này, cố chấp và bảo vệ nhiều năm như vậy trong quá khứ, thật sự hoàn toàn đáng giá.

[HOPEMIN] Có quá muộn khi nói Yêu anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ