Chương 13

642 17 0
                                    

Già Lam, tỏa sáng.

Trong chốc lát, linh khí rót vào Thiên Táng Chi Quan, Già Lam rất nhanh bị một đoàn huyết ảnh cản trở, đó là huyết khế của chủ nhân cũ để lại.

Luồng khí mạnh mẽ đập vào mặt, lông mày của nàng chau lại, cảm thấy đoàn huyết ảnh này không đơn giản chút nào. Tuyệt đối không phải là linh khí có thể thừa nhận, uy lực của nó vượt xa tưởng tưởng của nàng. Chủ nhân cũ để lại khế ước nhất định là cao thủ tuyệt đỉnh, cao thủ tuyệt đỉnh lại để huyết khế trên món linh khí, điều này nói rõ cái gì?

"Chờ một chút! Chủ nhân, đây tuyệt đối là huyết khế của cao thủ cấp Tông sư để lại. Không thể tùy tiện đụng vào! Nếu Ngự Bảo Sư tầm thường muốn khống chế nó, e rằng chưa kịp xóa bỏ huyết khế thì đã bị huyết ảnh nuốt chửng, chết là cái chắc.” Âm thanh của Chiến Hoàng Bút truyền đến, giọng nói phập phồng rất rõ, xem ra nó bắt đầu hưng phấn.

“Cao thủ cấp Tông sư để lại huyết khế? Ngươi có thể đối phó với nó không?” Già Lam thầm than mình xui xẻo, tại sao lần đầu tiên nàng ngự bảo liền gặp phải bảo khí gai góc như thế này chứ?

“Hừ, chỉ là một cấp Tông sư nhỏ bé?” Giọng nói Chiến Hoàng Bút bình thường lại mang theo sự khinh thường rất rõ ràng, giọng điệu oai phách, giống như vương giả ngồi trên cao nhìn xuống đám kiến hôi dưới chân.

Bóng dáng cây bút như thoi đưa, nhảy vào linh khí, soàn soạt soàn soạt… Hai chữ ‘Già Lam’ thật to, lóe ra ánh sáng trắng chói mắt, đột ngột bắn về phía huyết ảnh, đem huyết ảnh cắt ra thành từng mảnh.

Bên tai, phảng phất như nghe thấy tiếng huyết ảnh gào thét, vô cùng thê thảm, vô cùng kinh khủng.

Chiến Hoàng Bút không hề cho huyết ảnh có cơ hội phục hồi như cũ, tâm bút bỗng nhiên mở ra, vừa giống cây dù to lại vừa giống cái miệng to, gầm lên một tiếng, đem phần còn lại của huyết ảnh cắt hết, nuốt vào trong bụng!

Già Lam hơi ngẩn ra, sức chiến đấu của Chiến Hoàng Bút thật sự là dũng mãnh tới cực điểm, trong chớp mắt đã nuốt chửng huyết khế của cấp Tông sư thì thôi, còn mạnh mẽ cung cấp linh khí cho nàng.

Huyết khế đã được xóa bỏ, đến lúc nàng phát huy tài năng Ngự Bảo Thuật của mình rồi, chính thức đem linh khí thuần phục.

Khách mời trong hội trường đâu có biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, bọn họ thấy Già Lam chau mày, tựa như đang chấp hành nhiệm vụ cực kì khó khăn.

Thời gian từng giờ trôi qua, có rất nhiều khách mời không còn kiên nhẫn nữa.

"Rốt cuộc có được hay không? Không làm được thì mau đi xuống đi!”

“Chúng ta còn muốn xem những vật đấu giá khác nữa, ngươi làm không được thì mau nói, đừng có cứng cổ nữa! Chỉ tổ làm lãng phí thời gian của người khác!”

“Xuống đi! Xuống đi!”

Âm thanh ồn ào càng ngày càng nhiều, các khách mời đã bắt đầu mất tính kiên nhẫn.

Lô ghế ở lầu ba, Sở Viêm Chiêu, Mục Tư Viễn và Tống Thiến Nhi kinh ngạc nhìn linh lực Linh giả cấp ba của Già Lam, bây giờ nghe tiếng ồn, ba người mới hoàn hồn.

Sư phụ vô lương Ma nữ phúc hắc.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ