Chương 30

574 16 1
                                    

Yêu thương nhung nhớ

Bầu trời đầy sao tuyệt đẹp, cánh đồng hoang vu vắng vẻ.

Trong một quan tài nọ, hai người một thú chen lấn nhau mà nằm. ==’

Trên đời này, chuyện không có khả năng xảy ra nhất đều phát sinh trên người Già Lam. Nàng nhận ra rằng kể từ ngày đầu tiên gặp phải Phượng Thiên Sách, đủ các loại chuyện kì quái ồ ạt kéo nhau tới, khiến nàng không có cách đề phòng.

“Thiên Thiên! Đủ rồi nha!!! Cả người ta đều bị ép dán chặt vào vách quan tài rồi đấy…” Già Lam hết biết nói gì nhìn chằm chằm Thiên Thiên, rõ ràng chỉ là con khổng tước nhỏ xíu, lại thích củng củng như con heo, ép nàng đến góc…quan tài rồi, khoảng cách giữa nàng và Phượng Thiên Sách xa thiệt là xa.

Đôi mắt nhỏ như hạt đậu cực kì đề phòng, tựa như nàng là nữ sắc lang vậy. Hết sức lo sợ nàng sẽ làm chuyện gì đó với Phượng Thiên Sách! ==

“Trời tối quá, ta không nhìn thấy.” Thiên Thiên lúc lắc quay đầu, động tác kia dường như im lặng nói, kỳ thật ngươi có thể đi ra.

Già Lam buồn bực, từ trước tới giờ Thiên Thiên luôn không ưa nàng còn chưa tính, nói gì thì cũng coi như đồng môn. Hiện tại, nó còn làm trò trước mặt người ngoài, rất rõ ràng nó không hề nể mặt nàng, cái này không phải là ‘đồng môn tương tàn’ sao?

Tâm tình khó chịu, Già Lam híp mắt một cái. Đột nhiên xoay người đánh về phía nó, muốn hù nó một chút!

Thân ảnh màu trắng bé nhỏ cực kì nhạy bén nhảy lên, Già Lam thấy sẽ vồ hụt, lúc này Thiên Táng Chi Quan bất ngờ trợt xuống, hai mắt Già Lam mở to, sau đó vô cùng chính xác nhào vào lòng người nào đó…

Trong không khí truyền đến âm thanh thứ gì đó gãy vụn, Già Lam biết, đây chính là âm thanh tan nát cõi lòng của nàng!!!

Nàng không ngờ bản thân lại nhào vào lòng hắn.

Ngẩng đầu, chống lại vẻ mặt kinh ngạc, vô tội và ủy khuất của người nào đó bên dưới, Già Lam hận không thể đập chết chính mình! Đặc biệt là khi nghe âm thanh tràn đầy cợt nhã của hắn, nàng càng thêm oán hận. Già Lam càng hận thì càng muốn đi tìm chết ngay lập tức!

“Tiểu Lam Lam, nàng muốn ôm ta có thể nói thẳng mà… Nàng nhiệt tình như vậy, thật khiến người ta không kịp thích ứng!”

Một đôi tay rất tự nhiên đặt lên eo nàng, hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt muốn chết đi của người nào đó. Tay hắn vuốt ve nàng, hoàn toàn xem nàng là con mèo nhỏ nằm trong ngực mình, tựa như đang vuốt lông nó.

Thiên Thiên đứng trên mép quan tài quay đầu lại, thấy một màn như vậy, nó như bị sét đánh. Lông chim trên mình đều dựng thẳng lên, Thiên Thiên nổi điên nhảy dựng.

Chủ nhân…

Bị nhào tới!

Lại do nó trực tiếp tạo thành nữa chứ…

A a a a a a a không thể!!!!!!!!!!!!

Tuy rằng nàng rất muốn đi chết, nhưng nhìn thấy bộ dạng tiểu thú phát điên, tròng lòng nàng cảm thấy có chút an ủi.

Sư phụ vô lương Ma nữ phúc hắc.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ