Huynh Đệ Hữu Cung Quyển 2 Phần 17

2.9K 114 8
                                    


Mắt nhắm lại, bắt lấy bả vai nó, nâng thắt lưng liền đặt mông ngồi lên.


"Ô oa !" Kẻ kêu thảm thiết đó không phải tôi mà là nó.

"Anh, anh à........." Nó vẻ mặt vặn vẹo cười khổ, "Anh muốn phế em sao ? Chuẩn bị không tốt như vậy thì....."

"Đến, thắt lưng nâng lên, đúng, cứ như vậy."

Tâm huyệt non cẩn đụng vào nó, tôi toàn thân sít chặt, mặt đỏ lên.

"Chậm rãi ngồi xuống đi"

Ô........... Nói thoải mái giống như chữ "Mời ngồi" ! Cơ mà chỉ cần hạ thắt lưng đi vào một chút, cảm giác quỷ dị tự bản thân lại đem thứ kỳ quái này làm cho tôi thấy xấu hổ đầu đầy mồ hồ lạnh.

"Ngoan," nó thanh âm bắt đầu hơi khàn khàn, "Em không giúp anh, tất cả đều phải tự nhờ bản thân nha."

Nếu mà là trước kia, tôi đã sớm chửi ầm lên Tam tự kinh rồi, nhưng là hiện tại, nghĩ muốn sẽ đối xử tốt với nó, "biểu hiện" tốt đem nó trong tay người khác giành lại, đừng nói là làm cho tôi ngồi lên người nó, chính mình phải động tôi cũng làm.

Nắm chặt bờ vai của nó để ổn định thân thể, cắn môi từ từ hạ xuống, cửa vào bị thứ cứng cỏi ấy đi vào, cho dù có chuẩn bị đầy đủ, cũng phải chịu khổ sở, miễn cưỡng nuốt đi vào một nửa, hai chân đã bắt đầu run run.

"Lạc Thiệu Cung", ánh mắt hơi ngấn nước, bán mạng cầu xin nhìn nó, "Chính ngươi tiến vào được không ?" Đây là lời dũng cảm nhất mà tôi có thể nói ra.

Thứ nhỏ bé gì đó lại càng trở nên khó đôi phó, nhưng tên này chả tính giúp đỡ tôi một phen, nhưng thẳng người lại, đỡ lấy cái ót của tôi rồi hôn lên, cường thế địa trảo mình dây dưa, một tay đưa đến phía trước của tôi xoa nắn vuốt ve : "Anh, lại dùng lực một chút thì được rồi............ Em thật muốn đi vào trong........"

Bị nó âu yếm đến mức vòng eo như nhũ ra, ngay cả khí lực chống đỡ thân thể cũng tiêu biến, cả người run lên dữ dôi, không hề phòng bị ngã vào người nó.

"Ô oa............" Đánh thẳng tới thật mạnh, đỉnh bị mãnh liệt va chạm làm cho toàn thân một trận co rút, gắt gao ôm lấy cái cổ của nó nửa ngày cũng động đậy không nổi.

"Ngoan," hô hấp của nó cũng bắt đầu dồn dập, dùng sức cắn đôi môi của tôi, trên tay tiếp tục vuốt ve đè ép, "Thật chặt..... chính mình động động được không ?"

...............Thật sự muốn ta tự động sao............ =.=

"Anh......... anh bên trong thật thoải mái........"

Thứ nóng cháy vốn đã nhồi bên trong lại bành trước một ít, đem nội vách tường mở rộng càng mở rộng thêm. Phía sau nhanh chóng vây quanh nó, rõ ràng cảm giác được nhịp đập của thứ dục vọng nóng bỏng đang chôn sâu trong cơ thể.

"Anh à............."

Tôi nhanh chóng nhắm chặt mắt, cố lấy dũng khí lung lay thắt lưng một chút, cái nơi đang liên kết ma xát vào thứ lửa nóng làm cho cảm giác như nóng cháy cả lên, mặt nóng đến độ sắp thiêu cháy.

Huynh Đệ Hữu CungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ