♠Chương 36♠

276 22 6
                                    

Một cuộc chiến mới chính thức bắt đầu khi Hạ Quân Đồng chính là người bắt đầu. Cô ta không ngu ngốc như Hà Ái Phương, cô ta biết lợi dụng điêtm yếu trong lòng Vương Tuấn Khải. Điểm yếu của hắn chính là một góc nhỏ trong tim vẫn còn có tình cảm dành cho Hạ Quân Đồng, cô biết điều đó.

Chính vì biết Vương Tuấn Khải vẫn còn tình cảm với mình và chưa xác định được tình cảm với Thiên Tỉ, Hạ Quân Đồng triệt để lợi dụng điều đó.

Sau một đêm dài mất ngủ, Thiên Tỉ mang theo đôi mắt thâm quầng xuống nhà. Hai mắt quả nhiên có chút mỏi. Thiên Tỉ day day hai mắt khiến chúng đỏ hoe, tầm nhìn theo đó giảm sút. Nhìn rõ lại, mới phát hiện Hạ Quân Đồng cùng Vương Tuấn Khải ân ân ái ái giúp nhau ăn sáng.

Cũng sau một đêm, Vương Tuấn Khải phát hiện mình còn yêu Hạ Quân Đồng rất nhiều,không thể dứt bỏ. Nhìn đến khuôn mặt khả ái, có chút ngây thơ đáng yêu của Hạ Quân Đồng, hắn không kìm được mà rung động. Một lần nữa rơi vào lưới tình của cô ta.

Nhưng hắn lại không biết rằng, đằng sau khuôn mặt thiện lương kia là một tâm địa khó lường đến mức nào. Hắn chỉ nhìn thấy qua những gì cô ta thể hiện. Mà trước mặt người mình thương, nghiễm nhiên, Hạ Quân Đồng luôn tỏ ra mình là người tốt nhất, xứng đáng với Vương Tuấn Khải nhất.

Hạ Quân Đồng nhìn Tuấn Khải, nỏ một nụ cười xinh xắn, hai mắt lấp lánh như chứa muôn vì sao, giọng điệu lại ngọt ngào khiến hắn trầm luôn.

-Khải, hôm nay anh có dảnh hay không?

Vương Tuấn Khải yêu chiều vuốt lại mái tóc Hạ Quân Đồng, cũng nở một nụ cười. Có lẽ,hắn yêu cô ta thật lòng, nên mới có thể vui vẻ ở bên cô ta. Còn bên cậu, hắn lại chưa bao giờ như vậy. À có, chính là buổi đi chơi hôm chủ nhật. Nhưng nó mãi mãi chỉ là một kí ức trong lòng cậu mà thôi, hắn có lẽ đã sớm quên ngày hôm đó.

-Tất nhiên là dảnh, một khi em muốn, anh sẽ dành thời gian cho em.

Nghe vậy, Hạ Quân Đồng mỉm cười càng sâu. Dự đoán của cô luôn đúng. Vương Tuấn Khải chính là sủng cô lên tận trời. Liếc mắt, phát hiện Thiên Tỉ đứng ở chân cầu thang, Hạ Quân Đồng tiến đến, đặt một nụ hôn lên môi Vương Tuấn Khải. Hắn vòng tay ôm lấy eo người kia,làm sâu thêm nụ hôn.

Thiên Tỉ đứng lặng im một hồi,lắc đầu, quyết định bỏ qua phần tình cảm trong lòng. Cậu và hắn, chỉ là quan hệ vợ chồng trên giấy tờ mà thôi. Đối với hắn, cậu có cũng được,không có cũng chẳng sao. Mọi đau khổ....chỉ mình cậu gánh lấy.

-Học trưởng, sáng hảo a- Ngữ Yên nhí nhảnh chạy đến - Anh mau lại ăn sáng a.

Thiên Tỉ giật mình, gượng cười.

-Cảm ơn em.Anh đi làm sớm. Tạm biệt

-Thiên Tỉ, chờ tôi,tôi đưa cậu đi - Vương Tuấn Khải thấy Thiên Tỉ đi ra cửa, đứng lên,nói với cậu.

Thiên Tỉ định từ chối, Hạ Quân Đồng đã tiến lên,ôm lấy cánh tay Vương Tuấn Khải.

-Anh nói hôm nay dành cho em cơ mà. Sao giờ lại muốn đưa cậu ta đi làm? Em không quan trọng với anh sao?

[Fanfic Khải Thiên]  ⭐Ái Vô Sắc⭐Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ