♠Chương 14♠

329 22 12
                                    

Hà Ái Phương nhìn quanh đánh giá ngôi biệt thự. Màu sắc chủ đạo chính là xám tro, đồ vật bày trí bên trong đơn thuần chỉ là hai màu đen trắng, trên trần có gắn đèn chùm cỡ lớn, tỏa ra thứ ánh sáng nhu hòa.

Một người lãnh đạm như Vương Tuấn Khải quả nhiên rất phù hợp với kiểu cách ngôi biệt thự này.

Trên lầu, Thiên Tỉ nghe thấy tiếng nói chuyện phía dưới, đoán chắc Tuấn Khải đã trở về, tay chống lạng chậm chạp đi xuống.

Vương Tuấn Khải thấy Thiên Tỉ đi lại khó khăn, đang đứng ở bậc thang không hề đi tiếp. Hắn đặt áo khoác sang một bên, nhanh tay nhanh chân giúp cậu xuống cầu thang.

-Không ở trong phòng nghỉ, xuống đây làm gì?

-Ở trong phòng rất ngột ngạt.- Thiên Tỉ lạnh nhạt trả lời.

Hà Ái Phương lần đầu nhìn thấy Thiên Tỉ chính là cảm thấy nam nhân này so với nữ nhân còn đẹp hơn. Làn da trắng ngần, mắt hổ phách, mũi dọc dừa cùng đôi môi hồng phấn khẽ khép mở, đúng là khiến nữ nhân phải ghen tị.

-Đây hẳn là Vương Thiếu Phu Nhân?

Đối với cách gọi này của cô ta, Thiên Tỉ chỉ nhíu mày, lịch sự đáp lễ.

-Đừng gọi khách khí như vậy. Cô đây là...

-À. Tôi là Hà Ái Phương, bạn thân của Hạ Quân Đồng, cũng coi như là bạn của Vương Thiếu Gia. Chắc cậu đây cũng biết bạn thân của tôi....đúng không?

Thiên Tỉ thản nhiên cười. Không biết mới lạ. Chính cậu đã cướp đi người yêu của cô ta, làm sao mà không biết cho được. Bất quá nhắc tới mới nhớ, sau khi cậu cùng Vương Tuấn Khải kết hôn cũng không thấy cô ta thêm lần nào nữa.

-Cô ấy sẽ ở lại đây. Cậu đi lai không thuận tiện, coi như có người giúp đỡ - Vương Tuấn Khải vừa dìu cậu đến sô pha ngồi vừa nói.

Thiên Tỉ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu cũng không nói gì thêm.

Hà Ái Phương nhìn cách nói chuyện của hai người trước mặt đã đoán được một phần quan hệ giữa hai người. Nam nhân lấy nam nhân, không có tình cảm thì chỉ là chán ghét nhau mà thôi. Đối với cô Hạ Quân Đồng hoàn toàn không có khả năng đối đầu với cô. Nhưng nam nhân trước mặt này, dù gì cũng là vợ của Tuấn Khải. Trước tiên vẫn là nên loại bỏ vị Vương Thiếu Phu Nhân này.

Ở nhà chỉ có ba người, Thiên Tỉ đi lại bất tiện, dĩ nhiên không thể nấu ăn. Mà Vương Tuấn Khải hắn một chút tài nghệ nấu nướng cũng không có. Còn vị Hà tiểu thư kia sinh ra trong nhung lụa, lớn lên trong giàu sang phú quý, nghiễm nhiên đâu biết nấu ăn là gì. Cuối cùng Vương Tuấn Khải đành gọi thức ăn nhanh bên ngoài, chờ mai dì Trương quay trở lại.

Cơm nước xong xuôi, ai về phòng nấy. Thiên Tỉ chỉ gãy chân, tắm rửa cũng có thể làm. Khi chuẩn bị đi ngủ, cửa phòng lại vang lên tiếng gõ. Cứ nghĩ là Vương Tuấn Khải đến ai ngờ lại là Hà Ái Phương.

-Cô tìm tôi khuya như vậy là có việc gì?- Thiên Tỉ vừa lau khô tóc vừa hỏi.

Hà Ái Phương một thân đồ ngủ mỏng manh, lộ ra đôi chân dài thon quyến rũ. Cô ta nhếch môi cười khinh miệt:

[Fanfic Khải Thiên]  ⭐Ái Vô Sắc⭐Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ