Sáu người đàn ông, dắt theo một đứa bé vào bệnh viện. Ai nấy đều tỏa ra khí chất băng lãnh, suốt cả quãng đường không ai nở một nụ cười. Điều duy nhất khiến họ cười ngay lúc này là Junghan. Đúng là trẻ con. Được ra khỏi nhà là miệng cứ tự động toe toét. Không biết đườngnhưng vẫn chạy trước rồi gọi các anh.
- Ba ba, nhanh lên nào. Mấy người đi chậm quá.
- Nhóc con, con biết đường không?
- Con không biết, nhưng mà các ba cũng đi nhanh lên. Con muốn gặp ba Jungkook.
- Được rồi. Chạy chậm thôi. Ngã ra đấy rồi lại ngồi ăn vạ, ba mặc kệ đấy.
- Ba bế con.
Cũng đến bó tay thôi. Taehyung cúi xuống nhấc bổng Junghan lên, xoay một vòng. Bé con khoái chí cười khanh khách, còn vỗ tay nữa. Người đi lại trong bệnh viện cũng thấy vui lấy. Bé con đó không phải rất đáng yêu sao? Còn sáu người các anh nữa, cứ như bước ra từ truyện tranh vậy. Họ đang đoán xem Junghan là con trai của ai. Nhưng khổ nỗi, bé con gọi cả sáu người là "ba". Mọi người chịu thôi. Nhưng đã làm ba rồi, thật đáng tiếc mà.Các anh bế theo Junghan vào một phòng VIP, được đặt cách li riêng một tầng. Vì họ muốn Jungkook được nghỉ ngơi. Mở cửa bước vào, mọi thứ vẫn như cũ. Người nằm trên giường cũng vậy, vẫn nằm bất động. Junghan thấy người nằm trên giường thì tụt từ trên tay Taehyung xuống, lon ton chạy đến. Vì giường khá cao, Junghan mới chỉ 4t thôi, không thể nhìn thấy bên trên, kiễng chân vẫn không thấy. Gương mặt mếu máo quay ra nhìn các anh. Đáng yêu quá thể. Jin đi đến, vì giường khá rộng, nên anh bế Junghan lên, để bé con ngồi trên giường cạnh chỗ Jungkook nằm.
- Ba, ba Jungkook ạ?
- Ừm.
Junghan chăm chú nhìn vào con người mà các anh nói là "ba Jungkook". Đúng là bé con giống cậu thật. Ngẩng đầu nhìn về phía các anh, ngây thơ nói.
- Công nhận ba Jungkook giống con lắm luôn.
- Là anh giống ba.
- Con giống ba, ba giống con, con và ba giống nhau. Có khác gì đâu. Ba toàn bắt bẻ con.
- Phải phải, là ba bắt bẻ anh.Đặt lòng bàn tay hướng lên má Jungkook, Junghan xoa nhẹ. Da của ba Jungkook mềm thật đấy, còn vừa mịn vừa trắng nữa, giống y da của mình. Tay còn lại nắm vào cánh tay Jungkook, lay nhẹ.
- Ba Jungkook. Ba, con đến thăm ba này. Con Junghan đây.
Một lần nữa lại mếu máo quay qua các anh.
- Sao ba Jungkook không trả lời con?
- Ba đang ngủ say, say lắm. Giờ chỉ nhờ con gọi dậy thôi.
- Ba Jungkook bị ốm ạ?
- Ừm, hình như còn giận cả mấy người ba nữa.
- Ngày nào con cũng đến đây được không? Chắc ba Jungkook không giận con đâu. Con gọi ba Jungkook dậy.
- Được. Ba nhờ Junghan nhé.
- Dạ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllKook] Remember, Love, Forever
Fanfiction4/9/2017 - 16/1/2018 Đơn giản là AllKook thôi. Cái tên nói lên tất cả rồi. Sẽ cố gắng ra chap đều đặn. Ít nhất mỗi ngày một chap, dù ngắn dù dài. Mong được đón nhận 😄😄😄 KHÔNG SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC NHÉ 😋😋😋