Chương 9

4.1K 252 3
                                    


.

.

.

"Sự gặp gỡ này là do định mệnh sắp đặt. Anh có quyền lựa chọn để trở thành bạn của em, nhưng anh không có quyền lựa chọn việc có yêu em hay không."

~~~~~~~~~~~~~~~~



"Taehyungie à...lại đây ngồi đi con. Mẹ đặc biệt chuẩn bị món ăn yêu thích cho con rồi này, cho con đủ năng lượng bắt đầu ngày học đầu tiên nhé." Bà Jeon hào hứng gọi Taehyung khi thấy cậu bước xuống cầu thang. Bà biết cậu cảm thấy thế nào trong ngày đầu tiên bước vào một thế giới mới thế này, vẻ mặt cậu đã nói lên tất cả rồi. Cậu đang vô cùng lo lắng. Ông Jeon nhàn nhã ngồi trên sofa đọc báo, nhìn vợ mình tất bật lên tinh thần cho con dâu.




"Sẽ ổn thôi Taehyung à...con sẽ quen với nhiều bạn tốt. Không phải sợ gì cả con yêu. Nếu có vấn đề gì thì cứ nói với mẹ nhé. Mẹ sẽ đến ngay lập tức khi con gọi điện. Hiểu chưa nào?" vẻ khẩn trương hơn cả cậu của bà Jeon làm Taehyung không nhịn được bật cười, nụ cười đầu tiên cho sớm mai. Cảm giác có người vì mình mà lo lắng thật ấm áp, tâm trạng cậu cũng thoải mái hơn đôi chút. Đã rất lâu rồi cậu tự tách mình khỏi mọi người xung quanh, quên mất rằng có thể học rất nhiều điều ở thế giới ngoài kia. 'Taehyung, lần này đừng có làm mọi thứ lộn xộn lên.' Cậu tự cảnh báo trong lòng. Cảm giác của cậu lúc này không khác gì một đứa trẻ trong ngày đầu tiên đến trường. Jungkook bước xuống cùng lúc một giọng cười rất trong lọt vào tai anh. Là ai cười thế nhỉ? Đi vào phòng ăn thì bắt gặp cảnh tượng mẹ mình đang cố gắng chọc cười cho Taehyung, anh chỉ nhếch mép cười khẩy.




"Omo! Con trai mẹ vẫn đẹp trai như thường. Nào đến đây ngồi đi." bà Jeon chuyển sự chú ý sang Jungkook.




"Vì cái gì mà lần đầu tiên trong đời con có vinh hạnh được mẹ khen thế này?" Jungkook nói, mặt vẫn không chút biểu cảm.



"Yah! Vậy ra mẹ luôn bạc đãi con sao? Con nỡ lòng nào nói thế với mẹ hả?" bà Jeon tỏ vẻ tức giận.



"Vâng chính thế đấy, kể từ khi con kết hôn." Jungkook cũng không chịu thua.



"Đó là bởi vì con có thể đóng vai trò một đứa con tốt nhưng lại không thể làm một người chồng tốt. Đã bao giờ biết cách đối xử tốt với Taehyungie của mẹ chưa hả?!" bà chính thức phát hỏa.



"Aish! Em yêu à, mới sáng ra đừng to tiếng chứ!" ông Jeon bấy giờ mới lên tiếng.



"Anh đấy, thôi ngay cái điệp khúc em yêu của anh đi! Suốt từ hôm qua đã vậy rồi. Anh bị sốt virut em yêu à?" Bà quay sang cằn nhằn với chồng. Taehyung nhìn cảnh đó mà bật cười. Lần thứ hai Jungkook được nghe thấy tiếng cười này, anh quay sang nhìn cậu, ngạc nhiên phát hiện ra khi cậu cười, cảm giác xung quanh cũng tỏa sáng theo. 'Cái quái gì...' anh hiện đang vô cùng phiền lòng bởi những cảm giác mới xuất hiện này. Không phải lần một lần hai, mà nó đã xuất hiện rất nhiều lần, kể từ sau khi Taehyung bị ốm ở bên Pháp.



"Omo! Taenie của mẹ cười rồi kìa...aigoo...con cười mới đáng yêu làm sao chứ." bà Jeon thấy cậu cười ngay lập tức lại dời chú ý sang bên cậu.




[LongFic][KookV][All Couple] Người Vợ Hậu ĐậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ