“Lúc nào em mới dẫn anh đến ra mắt ba mẹ em?”
Dưới ánh mặt trời ngày thu, bóng cây loang lổ, trong sân trường nhộn nhịp, một đôi tình nhân nhỏ hình như đang cãi nhau.
“Nghị, anh đừng trẻ con như vậy, em chỉ muốn định một ngày chắc chắn rồi mới nói với anh mà”.
Một cô gái mặc áo thắt đai cùng quần cao bồi đang kéo tay một nam sinh, lắc nhẹ như đang làm nũng.
“Tranh Phù, lần nào em cũng nói như vậy…”
Hà Nghị bất đắc dĩ nhìn bạn gái kết giao hơn ba năm, Hạ Tranh Phù đúng là một cô gái xinh đẹp. Vì dung mạo đẹp đẽ cùng dáng người lung linh khiến trước đây cậu liều lĩnh theo đuổi cô. Sau khi kết giao mới phát hiện, cô không phải loại con gái xinh đẹp mà không có đầu óc, điều này cũng làm cậu lo được lo mất.
“Thật sao thật sao, em đồng ý với anh, chỉ cần chúng ta chính thức tìm được công việc thực tập, em lập tức dẫn anh tới gặp ba mẹ!”
Tranh Phù lập tức dựng thẳng lên bốn ngón tay, thề tuyệt đối tuân thủ hứa hẹn.
Đối với chuyện này, Hà Nghị bất đắc dĩ cười lắc đầu. Vừa nhìn thấy bạn trai như thế, Tranh Phù lập tức biết việc này đã thành!
Kỳ thực, không phải cô không muốn đưa bạn trai về nhà. Nhưng vì bây giờ họ đều đang học năm thứ tư đại học, học kỳ cuối gần như cũng không có lớp, điều phải làm trước mắt chính là tìm nơi thực tập.
Cô rất sợ lúc thực tập hai người đều không chịu được sự khác biệt giữa đi làm và đi học, cuối cùng mỗi người một ngả. Cái này thì cũng không thể trách cô nghĩ nhiều, nhiều khi cô chỉ muốn lo lắng chu toàn một chút thôi.
“Được rồi, quyết định theo ý em, giờ thế nào, có đi ăn cơm không đây?”
Hà Nghị bất đắc dĩ nhìn cô gái thỉnh thoảng lại giống một đứa trẻ, thỉnh thoảng lại quá thành thục như bạn gái. Hai người họ luôn ngọt ngào, chưa bao giờ buông tay nhau.
“Khà khà, ăn cơm ăn cơm! Em muốn ăn ma lạt năng với canh bánh bao!”
Tranh Phù vui vẻ giơ tay lên như trẻ con, còn cậu bạn trai nhìn cô cười vừa bất đắc dĩ vừa bao dung.
Trường vừa khai giảng, nhiều sinh viên đi tới đi lui, thấy vậy cũng chỉ cười thầm, loại chuyện này thường xảy ra, họ tập mãi cũng thành quen.
Năm tư đại học với Tranh Phù mà nói thì vừa thoải mái vừa bận rộn
Giờ lên lớp thì gần như không có, mỗi ngày đều rảnh rang ở nhà, chỉ có lúc tìm nơi thực tập là bận rộn. Lúc rảnh rỗi không có việc gì, cô sẽ cùng Hà Nghị ra ngoài hẹn hò, ăn vặt.
“Hôm nay sao tốt vậy, còn mời em ăn đồ nướng?”
Tranh Phù vừa gắp miếng thịt ba chỉ mình thích, vừa tò mò nhìn bạn trai thần thần bí bí như có gì muốn nói.
“Khụ khụ, hôm nay anh có chuyện muốn tuyên bố.”
Hà Nghị nhìn thoáng qua vẻ mặt tò mò của Tranh Phù, còn cố ý không nói hết.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mật máu cố yêu
General FictionChú ý: Truyện đăng theo sở thích cá nhân,ai không thích thể loại sắc thịt mời quay lại, ai ko thích thể loại cẩu huyết xin đừng ghé.Cảm ơn❤ Tác giả: Thủy Nguyệt Huyên Thể loại: Cường thủ hào đoạt, chú cháu, ngọt sủng, cấm kỵ, H. Số chương: 86 Edi...