Ngày luận võ kén rể, Lăng Tiêu tuyên bố quy tắc, chưởng môn của các môn phái cũng đều an vị, thế nhưng chỗ ngồi hai bên của Lăng trang chủ vẫn trống không. Kẻ ngốc cũng biết hai tọa vị ấy là dành cho Khinh Hàn và Đế Hạo, có điều luận võ kén rể cũng sắp tiến hành nhưng hai vị thượng khách vẫn chưa thấy mặt, bên dưới đương nhiên bắt đầu bàn tán xôn xao hẳn lên.
Có người nói Đế Hạo và Khinh Hàn đều đã quen tự do tự tại ý mình mình làm, không nhất thiết nhận được thiếp mời của Lăng trang chủ là nhất định phải đến. Cũng có người cho rằng Khinh Hàn và Đế Hạo không hợp, sẽ không cùng xuất hiện trong cùng trường hợp. Mọi người bàn tới bàn lui, hiển nhiên có chút tổn hại đến thể diện của Lăng trang chủ.
“Ôi chà, Khinh Hàn và Đế Hạo chắc chắn sẽ đến, chỉ là vẫn chưa đến lúc thôi.” Dạ Lưu Hiểu trên tọa vị khẽ phe phẩy chiết phiến, nhẹ nhàng nói.
Dưới đài bất chợt tĩnh lặng, tựa hồ đang chờ Dạ Lưu Hiểu nói tiếp.
Hắn thoáng nhìn về đám người luận võ, sau đó nói với Lăng trang chủ: “Trang chủ, vẫn là bắt đầu luận võ thôi. Đợi đến lúc ngoạn mục, Khinh Hàn và Đế Hạo nhất định xuất hiện.”
Lăng trang chủ đành khẽ gật đầu, tuyên bố bắt đầu tiến hành luận võ, đầu tiên là tỷ thí kiếm pháp.
Vòng thứ nhất là Lý Triệu Hưng của Yến Hạp phái giao đấu với Giản Ninh của Ngô Đồng sơn trang, nghe nói bọn họ đều là những nhân tài mới phất trên giang hồ. Hai người trên lôi đài giao chiến hồi lâu, dưới đài thỉnh thoảng có người trầm trồ tán thưởng. Ta tinh tế ước lượng, về kiếm pháp mà nói, hai người này có lẽ đều không phải đối thủ của ta, tốt rồi! Vòng này, Giản Ninh giành phần thắng.
Lăng trang chủ vừa định tuyên bố danh sách luận võ của trận tiếp theo, bỗng nhiên một thân ảnh lướt qua đám đông, hạ xuống ngay giữa lôi đài, trong tiếng cười có vài phần ngạo mạn và châm biếm: “Lăng trang chủ, ngài tổ chức luận võ kén rể, cớ sao không đưa thiếp mời đến Thánh Tuyền Giáo của chúng ta!”
Dưới đài một phen náo động, nguyên lai là hộ pháp của Thánh Tuyền Giáo – Du Dạ Lai. Ta có chút thắc mắc, Thánh Tuyền Giáo vốn bị võ lâm xem như hắc đạo, sao lại đến đây tham gia luận võ kén rể của Bộc Tà sơn trang, không sợ bị chính đạo nhân sĩ công kích sao?
“Nguyên lai là Du hộ pháp” Lăng Tiêu từ ghế chủ tọa đứng lên, “Thánh Tuyền Giáo giáo chủ yêu thích nam sắc thiên hạ đều biết, Lăng mỗ nếu gửi thiếp mời luận võ đi chẳng phải là quá không biết điều sao?”
Đám võ lâm nhân sĩ phía dưới đã bắt đầu không kiềm chế được nữa, rất nhiều người tỏ vẻ muốn Du Dạ Lai xéo ra ngoài, nếu hắn không đi thì giết hắn. Ta cười thầm, chỉ bằng bản lĩnh của các ngươi, đồng loạt ra tay có thể địch lại Du Dạ Lai hay không còn phải tính tính xem sao!
“Lăng trang chủ” Du Dạ Lai hành lễ, nhìn rất có phong độ, “Giáo chủ quả thực mê luyến nam sắc, nhưng Du mỗ nghe nói Lăng tiểu thư tri thư đạt lý, dung mạo xinh đẹp tựa phù dung, vô cùng cảm mến ……”
Nghe những lời này, Lăng trang chủ cũng không cách nào nổi giận được, “Hay là chư vị võ lâm đồng đạo cho rằng Du mỗ võ công thấp hèn, không xứng với Lăng tiểu thư?”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM-Full] Võ Lâm Oai Hiệp Truyện
Humor(Nhất thụ đa công, cường công cường thụ, xuyên không, giang hồ võ lâm, HE) Không ngờ lúc Phong Y gặp chuyện vui lại xảy ra bi kịch cho hắn, đưa hắn xuyên qua một không gian kỳ lạ đến một nơi trên giang hồ, trở thành tiểu khất cái tên: "Tàm Đậu". Cứ...