“Sao ta không thể ở đây?” Ly Toái Phong vẻ mặt tươi cười nhìn mà muốn tấu cho một quyền, “Nếu không phải Đế Hạo bảo ta đến, ngươi nghĩ rằng ta thích nhìn hai ngươi ở đây nồng nhiệt sao!”
Ta quay đầu nhìn Đế Hạo đang ở phía sau: “Nguyên lai là ngươi ‘mời’ hắn tới?”
“Ừm.” Đế Hạo vắt sạch nước khỏi tóc ta, “Ta bảo Toái Phong đến bầu bạn cùng ngươi.”
“Bầu bạn? Ngươi muốn đem ta cho hắn?”
“Ai muốn ngươi chứ!” Ly Toái Phong nhún vai, “Trước đó vài ngày, Trầm gia bảo phái người đưa tin đến nói bảo chủ của họ bị chính đệ đệ của mình hạ độc hại chết, mà vị bảo chủ chết oan Trầm Phượng Sinh này sở hữu Phượng vĩ kiếm do đại ca chú luyện, cho nên đại ca phải đi thu hồi thanh kiếm này về.”
“Thế nên ngươi bảo Ly Toái Phong đến giám hộ ta, ngươi sợ ta thừa lúc ngươi vắng mặt chạy đi tìm Tô Nguyệt Hà?” Ta khẽ nhếch chân mày.
Đế Hạo không nói gì, xem như thừa nhận.
“Ai ……” Ta ấn ấn huyệt Thái Dương, “Tàm Đậu ta giống loại người suy nghĩ không thông sao? Lão yêu bà Tô Nguyệt Hà kia ta đương nhiên phải tìm mụ, nhưng không phải bây giờ, bản thân ta có bao nhiêu cân lượng ta còn không rõ ư?”
“Uy, đừng trách đại ca nữa, hắn cũng là lo lắng cho ngươi. Ta vừa đến hắn đã phải đi rồi, ngươi vẫn là hảo hảo cùng hắn nói tiếng từ biệt đi —— tuy rằng trong vòng ba ngày hắn hẳn là sẽ quay về.”
Thế nên, mấy ngày tiếp theo, ta cùng Ly Toái Phong ở đỉnh núi vắng bóng người này bắt đầu những ngày đôi mắt to trừng đôi mắt nhỏ.
Tên gia hỏa này hoàn toàn dựa theo chỉ thị của Đế Hạo, trông giữ ta mọi lúc mọi nơi, liền ngay cả khi ta đi nhà xí lâu chút, hắn còn gõ gõ cửa xem ta có phải đã bỏ chạy không.
Ta cách cửa gỗ nhà xí lạnh lùng nói: “Trước kia còn tưởng rằng ngươi cùng Đế Hạo có cái gì thâm cừu đại hận, hiện tại xem ra, ngươi không biết có bao nhiêu nghe lời đại ca ngươi a!”
Vốn tưởng rằng Ly Toái Phong nhất định sẽ phản bác, không nghĩ đến tên gia hỏa kia thế nhưng cười cười nói: “Tiểu Đậu Tử đệ đệ, ngươi không cần nói khích ta, hai huynh đệ không có ân thù oán cũ. Hắn là đại ca ta, ta tuy giận hắn không nhận ra ta, nhưng lúc nhỏ hắn đối đãi ta vô cùng tốt.”
Ta ở trong nhà xí sờ sờ cái mũi, xưa kia tên yêu nhân chết tiệt âm dương quái khí kia, hiện tại xem ra lại có chút ngây ngô giống một đại nam hài bên nhà hàng xóm. Ta không kiềm được, nói: “Ngươi vẫn là bộ dáng lúc này anh tuấn hơn.”
“Làm sao vậy?” Hắn tựa hồ có chút tò mò sao ta lại đột nhiên nói một câu như thế.
“Giống ca ca ngươi.” Ta nói.
“Sao rồi? Còn chưa đến một ngày ngươi đã nhớ hắn à. Được thôi, ta sẽ tận lực cho ngươi chiêm ngưỡng ta nhiều chút!”
“Ai muốn chiêm ngưỡng ngươi!” Ta cự lại, bỗng nhiên chợt nghĩ ra, “Hay là ngươi cùng ta luyện kiếm đi! Ta nhớ mới trước đây ta còn đánh không lại ngươi, không biết hiện tại thế nào!”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM-Full] Võ Lâm Oai Hiệp Truyện
Humor(Nhất thụ đa công, cường công cường thụ, xuyên không, giang hồ võ lâm, HE) Không ngờ lúc Phong Y gặp chuyện vui lại xảy ra bi kịch cho hắn, đưa hắn xuyên qua một không gian kỳ lạ đến một nơi trên giang hồ, trở thành tiểu khất cái tên: "Tàm Đậu". Cứ...