Edit: MèoBeta: Tiểu Tuyền
Qua hai hơi thở cô bé mới kịp phản ứng hắn muốn dẫn mình đi, vui mừng đến cơ hồ muốn nhảy dựng lên nói: "Nguyện ý, ta nguyện ý!"
Hắn muốn dẫn này 'sao chổi' này đi, thủ lĩnh dĩ nhiên không có ý kiến, huống chi thiếu niên này mới vừa rồi còn cứu tánh mạng toàn bộ người trong trại. Thiếu niên trước khi đi chỉ cho hắn phương hướng: "Ta mới ở trên không thấy được, từ đó đi về phía Tây ba mươi dặm có ánh lửa chớp động, nơi đó hẳn có không ít người tập trung. Các ngươi nên đi trước để đầu nhập vào?"
Thủ lĩnh mừng rỡ, thiếu chút nữa liền muốn dập đầu , hắn níu lấy chéo áo thiếu niên gấp giọng nói: "Xin hỏi cao tính đại danh của ân công, người của toàn bộ trại chúng ta lập cho ngài cái sinh từ!"
Thiếu niên ngạc nhiên, thật lâu mới thẹn thùng nói: "Ta họ Ôn, ừ không, họ Ninh. Lập trường sinh từ liền không cần, ta nhận không nổi." Dứt lời liền huýt sáo, đầu Sư Thứu kia liền từ chân trời bay tới. Hắn ôm lấy A Ly, hướng chúng trại dân hơi ra hiệu rồi nhảy lên Sư Thứu.
Cự thú quạt hai cái cánh, đã bay vào trời xanh.
Cấp tốc bay lên mang đến cảm giác nặng thêm, khiến A Ly nắm chặc cánh tay thiếu niên, đem đầu chôn ở trong lồng ngực của hắn, chỉ sợ mình rớt xuống. Cho đến sau khi Sư Thứu bay vào mây xanh sửa thành lướt đi song song, tim nàng rung động đập thình thịch mới từ từ bình thường lại.
Từ không trung đưa mắt nhìn xuống cả vùng đất, cảnh sắc tráng lệ như vậy luôn khiến cho người lần đầu tiên nhìn trời cao phải im bặt. Tại sao A Ly có thể ngoại lệ chứ? Nàng chỉ đem ánh mắt mở ra một đường nhỏ liếc xuống, cái miệng nhỏ nhắn đã cả kinh đến không khép được nữa. Nhiều ngọn núi cao và hiểm trở như vậy từng làm nàng sợ, bây giờ đang ở phía dưới chân nàng cấp tốc rút lui thành từng mảnh đất, tựa hồ chỉ vài nét bút mực đậm trên tranh minh hoạ khổng lồ. Đều nói cảnh tượng vô hạn chỉ ở những ngọn núi cao và hiểm trở, nhưng mà bò tới trên trời mới cảm thấy cảnh trí trên ngọn núi cao và hiểm trở còn xê xích quá xa, quá xa.
A Ly có điều không biết, Sư Thứu ở cái độ cao này tương đương với Thần Phong, có thể đem da thịt bình thường của con người từ từ cạo đến tận xương, là thiếu niên phía sau đã phân cương khí hộ thể của mình ra, mới có thể bảo vệ tánh mạng nàng không đáng ngại. Nàng là nữ hài có lá gan rất lớn, đối với việc bay lượn trên trời cao, sau khi cảm giác sợ hãi vừa qua đi, lại bắt đầu các loại tò mò rồi.
"Ninh ca ca. Ngươi muốn dẫn ta đi đâu?"
Thiếu niên cười nói: "Dẫn ngươi đi gặp một người. . . . . . Hoặc là hai người. A Ly, trước tiên ta hỏi ngươi, ngươi thật không có nhìn thấy tảng đá màu vàng kia sao?"
A Ly như đinh chém sắt gật đầu nói: "Thật không có."
"Vậy ngươi còn nhớ rõ cha mẹ của ngươi không?"
Lúc này nàng suy nghĩ thật lâu, mới thở ra một hơi: "Không nhớ rõ. Ngay cả chút ấn tượng cũng không có."
"Ngươi từ nhỏ đến lớn, đã sanh bệnh hoặc là bị qua đả thương qua chưa?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 6. BẠCH NGỌC KINH_ Phần 1]_Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
AdventureTác giả: Phong Hành Thuỷ Vân Gian Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, tu ma.... Nhân vật chính: Ninh Tiểu Nhàn, Trường Thiên, Mịch La...... Tình trạng sáng tác: đang viết Độ dài: 1300 chương + Dịch: QT và Google ca ca Bản convert: Tiểu Tuyền Nguồn ed...