Ngày 13 tháng 11 năm 2018.
7:23 am, nhà giam Ngoại thành, Trung QuốcBác Jiin dừng xe, Thiên Bình nhướn mày nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Ô tô chạy gần hai tiếng mới tới được nơi cần tới - Nhà tù ngoại thành thành phố, một tòa nhà một màu trắng thuần. Bốn phía có hàng rào điện cao chót vót.
Thiên Bình cúi đầu nói bác Jiin ở bên ngoài đợi rồi mới thong thả đi vào. Bảo vệ lục soát cô vài lần rồi mới để cô đi.
Cô chào hỏi vị bác sĩ họ Triệu đang đứng đợi. Bác sĩ họ Triệu dẫn Thiên Bình đi qua đại sảnh, đi qua hành lang dài tưởng chừng vô tận. Những cánh cửa sắt lần lượt mở ra đóng vào, ánh mắt hiếu kì của những tù nhân đầy tò mò. Nơi này, tường trắng toát, sàn lát gạch men, ánh sáng lạnh lẽo âm u, không gian tĩnh mịch đến dọa người.
Cuối cùng, bác sĩ Triệu đứng trước một cánh cửa sắt trông vô cùng nặng nề, ngón tay đặt vào máy quét, "píp" một tiếng, cửa mở.
Đằng sau cánh cửa sắt là những nhà tù nối liền nhau, theo lời bác sĩ Triệu thì đây là căn phòng dành riêng cho những tội nhân sẽ sớm bị tử hình hoặc chưa quyết định án phạt.
Thiên Bình thấy Thiên Bảo trầm lặng ngồi sau song sắt cuối căn phòng, gần kề với song sắt của người đàn ông đang không ngừng vẽ.
Người đó ngồi ngay ngắn trên một ghế sắt, đưa lưng về phía song sắt, tay cầm bút bi hí hoáy vẽ. Vài tờ giấy nằm rải rác trên mặt đất, trên đó là hình những bông hoa Bỉ Ngạn được vẽ với tốc độ kinh khủng.
Giống nhau như đúc.
- Cô có hứng thú với Bạch Lạc? - Bác sĩ Triệu thấy sự chăm chú của Thiên Bình, cất giọng hỏi.
Cô cụp mắt xuống, khẽ trả lời: - Không hẳn...
Người đàn ông đó tên Bạch Lạc, một kẻ giết người hàng loạt chỉ bằng lời nói. Thiên Bình không nhìn rõ mặt hắn chỉ biết rằng hắn có mái tóc đen hơi dài cùng một làn da trắng bệch. Hắn trông vô cùng yếu đuối, như thể có thể dễ dàng bẻ cổ hắn.
Hắn đã ở trong nhà tù này được mười năm. Hắn đã tự động đến đầu thú, khai rằng trong hai năm mình đã giết được trên dưới hai mươi người. Nhưng căn cứ theo cánh cảnh sát cung cấp, những người đó căn bản không phải do hắn giết. Tất cả đều là các vụ tự sát và tai nạn ngoài ý muốn, cảnh sát đã nói như vậy.
Ban đầu Bạch Lạc được giữ trong bệnh viện tâm thần, dựa vào đánh giá chuyên sâu về tâm sinh lí của hắn, phát hiện không có triệu chứng của bất cứ bệnh tâm thần nào. Quá khứ cũng chỉ là một bác sĩ bình thường cùng một tuổi thơ không chút đặc biệt.
Kết hợp với bằng chứng hắn cung cấp và cả khả năng của mình, cảnh sát quyết định hắn có tội nhưng vẫn chưa thể quyết định hình phạt của hắn. Một cuộc tranh cãi không hề nhỏ đã nổ ra.
Thiên Bình rời mắt khỏi người Bạch Lạc di chuyển tầm nhìn về phía người bố của cô, Thiên Bảo.
Cô ngồi xuống đối diện ông, im lặng.
Thiên Bảo trước đó phong trần, điềm tĩnh bao nhiêu thì giờ nhếch nhác và thảm hại bấy nhiêu. Mái tóc rối xù cùng đôi mắt mờ ảo chứa đầy mỏi mệt, cơ thể gầy gò cùng tiếng thở khò khè khó nghe.
BẠN ĐANG ĐỌC
(12cs) Tôi Chỉ Đơn Thuần Là Ác Quỷ
Fiksi PenggemarHận thù và trả thù... Liệu có thể hoàn thành hay không? Liệu có thể kết thúc nó hay không? Liệu làm thế có thể sống vui vẻ hay không? Tình trạng: Hoàn. Số chương: 26 chương + 5 ngoại truyện.