Editor: Mỡ
Beta: Dâu Tây 🍓
_________
Thành phố Barcelona trải qua rất nhiều trận mưa lớn nhỏ, cây ngô đồng được tắm rửa xanh mượt, ở trong gió, dáng cây càng cao thẳng hơn. Học kỳ một qua đi, Carlos vẫn chưa nhận được câu trả lời từ phía Bella.
Nói đúng hơn, thậm chí cậu còn chưa nhìn thấy mặt cô.
Cậu từng đi xuyên qua mấy khu, trốn tập chạy đến trường chờ Bella tan học, chờ mong cô bé này có thể nói với cậu một câu, cậu không sợ……
Cho dù đó là lời từ chối.
Cậu sợ hãi suy nghĩ, lòng thấp thỏm bất an, Oleguer nói có thể Bella không thấy cậu thú vị nữa, ngoài ra còn có khả năng Bella ghét cậu.
Cậu không muốn Bella ghét cậu, hiện giờ cậu chỉ hy vọng Bella có thể nói với cậu vài câu, như vậy là quá đủ rồi.
Carlos điên cuồng tập bóng suốt ba ngày, sáng sớm ngày thứ tư, cậu bỏ tập, đi bộ mấy chục km tới trường búp bê Tây Dương đang theo học.
Cậu đứng chờ ngoài cổng, dù biết khoảng thời gian này không có người nhưng cậu vẫn luôn ngẩng cao đầu nhìn xung quanh. Mùa đông se lạnh, Carlos đứng chờ trong gió lạnh tận mười tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên.
Bella ra ngoài.
Không chờ cậu nhìn rõ, búp bê Tây Dương mặc áo khóac trắng lập tức bước lên xe. Cậu chật vật đuổi theo, đám đông ùa ra dẫn đến nhiều trở ngại, mái tóc xinh đẹp màu đen dài tới eo tung bay trong gió, cuốn vào quần áo trắng, bắt mắt đến kì lạ.
Bella chỉ để lại cho cậu một bóng hình.
Carlos ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, dùng sức vò đầu, cậu biết cậu không nên chọc phá như vậy, là do cậu sai, tất cả đều tại cậu.
Mái tóc vàng bị cậu vò thành tổ chim, Carlos nghĩ, nếu cậu không nóng vội nói ra, có phải tất cả sẽ khác, họ vẫn sẽ là bạn thân nhất, mỗi cuối tuần, cô sẽ tới chơi với cậu, chứ không vội vàng lên xe bỏ đi thật xa như bây giờ.
Lúc quay trở về, Carlos đi ngang qua sân Camp Nou, tiếng la hét trong sân bóng có thể làm nhiệt huyết người ta sôi trào, một mình cậu tới quầy bán vé mua một vé.
Trời đã khuya, trận đấu này không có nhiều người xem, cho nên vẫn còn chỗ trống, chỉ là vị trí không được đẹp lắm. Carlos mang theo hộp nhạc lẳng lặng xem hết trận đấu.
Trận đấu kết thúc, Carlos không để ý đội nào đấu với đội nào, tỉ số như thế nào, những tiếng hoan hô từng sôi trào trong tâm trí cậu phảng phất như đã bị ngăn cách ở một thế giới khác, mắt cậu nhìn chằm chằm vào hộp nhạc, tay không ngừng vuốt ve.
Khi quay về La Masia, cậu vẫn mơ hồ nghe thấy âm thanh ồn ào náo động của mọi người. Sau khi nhận được sự đồng ý của các thành viên, ngày 3 tháng 2 tới họ sẽ thi đấu một trận đối kháng với U16.
Một năm qua, Carlos cùng các đồng đội thuận lợi chuyển lên U15, con đường của họ vẫn còn rất dài.
Huấn luyện viên đánh giá rất cao tinh thần tập luyện của các thành viên, không phân biệt là U15 hay U16. Lò đào tạo trẻ thích những đứa nhỏ có tính đột phá, thường xuyên tạo ra kỳ tích, bởi vì tương lai họ có thể trở thành người mang huy hoàng về cho Barca.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HĐ - HOÀN] MỖI LẦN GHI BÀN ĐỀU VÌ EM - 11 Giờ Phải Ngủ
Tiểu Thuyết ChungMỖI LẦN GHI BÀN ĐỀU VÌ EM 🍓 Tác giả: 11 Giờ Phải Ngủ 🍓 Edit: Dâu Tây Farm 🍓 Beta: Dâu Tây Farm 🍓 Bìa: Tỷ phú tương lai | Dâu Tây Farm 🍓 Thể loại: Ngôn tình, sports, thanh mai trúc mã, SIÊU SẠCH, SIÊU SỦNG 🍓 Số chương: 150 chương + 13 phiên...