Editor: Nontanis
Beta: Dâu Tây 🍓
________________Có rất ít người chọn đi cầu thang xoắn ốc, giữa hành lang trống trải, giọng cậu trở nên vang vọng hơn. Tô Thanh Gia thoáng rung động, những khúc nhạc hòa tấu hoa lệ không ngừng vang lên, cuối cùng cô vẫn không thể đếm hết số lông mi trên đôi mắt xinh đẹp ấy. Cô dựa vào vai đối phương, nhẹ nhàng liếm lấy đôi môi đang tiến lại gần, bàn tay nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán cậu.
"Đến khi em trở thành một bà lão, anh vẫn sẽ cõng em chứ?"
"Tất nhiên rồi." Cậu có phần không muốn đi lên.
Tô Thanh Gia vừa chọt chọt lúm đồng tiền của cậu vừa nói: "Nhưng khi em thành bà lão thì anh cũng thành ông già, chắc chắn lúc đó anh không cõng nổi em đâu."
"Sai rồi, anh vẫn có thể cõng em." Carlos vội vàng xoay đầu lại cãi, bổ sung thêm: "Mỗi tội là không thể leo trèo nhiều tầng như bây giờ. Có điều đến lúc đó anh sẽ giúp em đợi thang máy, em có chịu không?" Ánh mắt cậu sáng lấp lánh như những chòm sao trên Địa Trung Hải.
Tô Thanh Gia dựa vào vai cậu cười khanh khách, "Nhất trí, anh nhớ phải đến xếp hàng thật sớm, đến lúc đó em sẽ ở bên cạnh lau mồ hôi cho anh. Nhưng bây giờ bọn mình phải lên thôi."
Bọn họ đã đứng ở đây tán gẫu được một lúc rồi, ánh nắng ngả về phía tây mang theo màu cam, hoàng hôn chậm rãi buông xuống.
Carlos nhìn về phía cuối hành lang, cậu không thấy mệt mỏi chút nào, cô gái sau lưng yêu kiều mềm mại, dịu dàng như lông vũ. Những lời nói có cánh của cô dường như có thể biến cả thế giới thành chốn bồng lai tiên cảnh.
Carlos cúi đầu hôn lên cổ tay cô, "Nhưng mà nếu đi lên anh sẽ phải thả em xuống, anh không muốn."
Giọng nói của cậu cực kỳ tủi thân, âm cuối được kéo dài hơn. Tô Thanh Gia không cần nhìn cũng biết là cậu đang nhíu mày, cắn môi, cô xích lại gần rồi cắn tai cậu, cực kỳ hài lòng nhìn nơi đó trở nên đỏ thấu, "Nghe nói đứng trên đỉnh tháp sẽ thấy mặt trời rất đẹp, em muốn hôn anh khi tiếng chuông vừa vang lên." Cô nói nhẹ nhàng như hoa quỳnh lặng lẽ nở vào đêm, "Carlos, anh đồng ý nhé?"
Hơi thở đứt quãng bên tai và đôi môi không ngừng cọ xát xương tai mỏng manh khiến người cậu nóng lên, ngay cả mấy sợi lông tơ nhỏ bé cũng có thể cảm nhận được sức hấp dẫn trong giọng nói của cô. Sức hấp dẫn của Siren khiến cậu không thể kiềm chế sự rung động của mình. Carlos vặn vặn cổ tay, sải bước đi thẳng, một bước có thể bước qua 3 bậc thang, giày đá bóng nhẹ nhàng giẫm lên đá, cậu vừa đi vừa đỏ mặt lẩm bẩm trả lời: "Anh...anh đồng ý."
Cậu đã nhiều lần tưởng tượng đến cảnh cậu và búp bê tóc đen ôm hôn nhau dưới lúc nắng chiều rải khắp bầu trời trung tâm thành phố Barcelona.
Vành tai Carlos nóng lên một cách lạ kỳ, tựa như bỏ một cục đá vào nồi nước sôi, bóng mượt đến mức suýt nổ tung. Cậu cúi đầu xuống, không dám nghe cô gái sau lưng nói nữa, ép mình phải tỉnh táo nhìn kỹ bậc thang. Cậu đi rất nhanh, chưa đầy vài phút đã đến cửa. Tô Thanh Gia vừa nhìn xuống dưới liền thấy những bậc thang đan xen uốn khúc kéo dài, ánh sáng chiếu qua kính khiến cô không nhìn thấy rõ mặt đất, tất cả đều là một mảng màu sắc rực rỡ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HĐ - HOÀN] MỖI LẦN GHI BÀN ĐỀU VÌ EM - 11 Giờ Phải Ngủ
Fiction généraleMỖI LẦN GHI BÀN ĐỀU VÌ EM 🍓 Tác giả: 11 Giờ Phải Ngủ 🍓 Edit: Dâu Tây Farm 🍓 Beta: Dâu Tây Farm 🍓 Bìa: Tỷ phú tương lai | Dâu Tây Farm 🍓 Thể loại: Ngôn tình, sports, thanh mai trúc mã, SIÊU SẠCH, SIÊU SỦNG 🍓 Số chương: 150 chương + 13 phiên...