Chương 21

7.9K 493 124
                                    

Chương 21: Bản đồ

Trăng sáng sao thưa, mây lạnh thành sợi.

Bên trong sân lớn của Dung gia ở Kỳ Sơn, đèn đuốc sáng choang, Cố Kinh Hàn ngồi ở ghế dưới, trong tay bưng chén trà nhỏ, ung dung uống hai hớp, mắt hơi rủ, nghe Dung thiếu gia thẩm vấn bọn người bắt cóc Huyền Hư.

"Cậu lớn... cậu lớn, tôi nói! Tôi nói là được chứ gì? A ___! Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!"

Dưới nhà chính đầy tiếng gào khóc thảm thiết, mấy người nọ bị đánh đến sưng vù như hồ lô đỏ, không còn kiên cường như ban đầu, nằm bò hết xuống đất, liên tục xin tha.

"Dừng." Dung Phỉ giơ tay, dùng mắt ra hiệu.

Vài người đàn ông vạm vỡ phụ trách đánh đập tra hỏi của Dung gia trói chặt bọn người kia lại, sau đó lui ra.

Kể từ khi quen biết Cố Kinh Hàn, Dung thiếu gia đã kiềm chế rất nhiều, hiếm khi tự tay đấm rớt răng cửa của người khác. Bây giờ chỉ ngồi nhìn, nhân tử thô bạo trong người bắt đầu rộn rạo, cậu đứng lên, có chút khó chịu gõ gõ roi ngựa vào lòng bàn tay, đá vào kẻ vừa lớn tiếng xin tha.

"Mấy người nói mấy người là dân trộm mộ đến từ Nguyễn* nam sao?" Dung Phỉ nhìn xuống từ trên cao, nhíu mày nói.

*Nước Nguyễn: tên một nước ngày xưa, nay thuộc tỉnh Cam Túc, Trung Quốc.

Tên trộm mộ bị Dung Phỉ đá là một người đàn ông vạm vỡ có râu quai nón, gã vuốt đôi mắt bị dính lại do máu khô đi, dùng sức gật đầu: "Phải phải phải... bọn tôi tới từ Nguyễn nam, nghe nói huyết mộ Kỳ Sơn đã mở..."

"Phong cảnh ở Nguyễn nam như thế nào?" Cố Kinh Hàn đột nhiên hỏi.

Tên trộm mộ ngớ ra, hoang mang nói: "Tôi, tôi cũng không rõ... chỉ biết quả mơ rất ngon, vùng ven sông nhà tôi còn có cả một rừng mơ."

Cố Kinh Hàn đứng dậy đi tới bên người Dung Phỉ, cầm lấy một bàn tay của cậu, sau đó mở ra, quả nhiên lòng bàn tay đã bị roi ngựa  cấn đến ửng đỏ, Cố Kinh Hàn vừa xoa tay cho Dung thiếu gia, vừa nói: "Làm sao Nguyễn nam các người biết được tin huyết mộ đã mở?"

"Chuyện này..." Trong mắt tên trộm mộ lộ vẻ do dự.

Dung Phỉ nhấc chân, giày bốt nặng  trực tiếp đạp lên vai tên trộm mộ, một tiếng rắc giòn tan vang lên, cả người tên trộm mộ run bần bật, vội nhịn đau cắn răng nói: "Là tin tức truyền tới từ Kỳ Sơn!... Chúng tôi mua tin trên đường, nghe nói Kỳ Sơn có động đất, chính là dấu hiệu huyết mộ đã mở."

"Dựa vào tin tức của vài tổ chức trộm mộ ở Nguyễn nam chúng tôi, huyết mộ Kỳ Sơn là một ngôi mộ cổ ngàn năm, bao quanh nó là một trận lớn dùng mạng người làm thức ăn, chỉ có thể vào, chứ không thể ra. Nhưng trận này có thời gian, chính là cơn động đất lần này đã làm trận sắp sụp đổ! Mấy loại tin tức này không thể giấu được những người trong nghề, số người để ý đến nơi này khá nhiều, mọi người định vào trong kiếm chút tiền mọn..."

Tên trộm mộ bị đánh sưng con mắt lo lắng nhìn Dung Phỉ, cẩn thận nói.

"Vậy các người tìm gã làm gì?" Dung Phỉ giương roi ngựa, chỉ về phía Huyền Hư đang lén lút chùi mồ hôi lạnh, cong mông nằm sấp trên ghế quý phi.

[Đam mỹ] [Edit] Dân quốc yêu đạo - Tô Thành Ách NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ