Chương 8: Quá khứ đau thương.

4.2K 406 5
                                    

Lúc mặt trời vừa lặn, nắng chiều rơi rớt vương vấn chưa kịp tắt, hoà lẫn vào bầu trời đang dần chuyển đen. Chính vào lúc âm được giao này, cũng chỉ có lúc này, Mục Dung và Hách Giải Phóng mới  có thể tập trung một chỗ, khoảng một tiếng đồng hồ.

Hách Giải Phóng bay vào trong cửa hàng, ngó lơ Mục Dung trực tiếp trôi dạt đến bên cạnh A Miêu, cúi đầu cười nói: "Xin chào tiểu thư, tôi là Hách Giải Phóng."

A Miêu giống như mèo bị đạp đuôi, xẹt một tiếng bay đến sau lưng Mục Dung, ló ra nửa cái đầu cảnh giác nhìn Hách Giải Phóng.

Hách Giải Phóng cười một tiếng tiếp tục bám dính: "Tôi thấy linh thể của tiểu thư quá sức bất ổn rồi, chi bằng theo tôi xuống dưới..."

"Phi! Cái đồ lưu manh nhà cậu, tôi mới không đi cùng. Mục Dung đại nhân nói rồi, nếu tôi không nguyện ý thì theo luật cậu không thể ép tôi!"

"Ạch, Mục Dung, sao cô cái gì cũng nói cho người ta vậy?"

"Nhanh, không còn nhiều thời gian, xử lý chính sự trước, chuyện thành thì tôi đốt cho cậu thêm mấy tiểu hoa đồng xinh đẹp."

"Hời, có chỗ nào giống đâu, khác nào đi so bạn gái và búp bê??" Mặc dù  miệng oán trách nhưng Hách Giải Phóng vẫn ôm nữ quỷ bị phong bế ra, hắn đứng trước mặt nữ quỷ, tay đưa lên giữa ngực, ngón trỏ và ngón út dựng lên, ba ngón còn bấu vào nhau, bóp nhẹ pháp ấn, trong miệng lẩm bẩm.

Mục Dung ra hiệu cho A Miêu đi ra sau, cổ tay khẽ đảo, trong tay cầm lấy cây bút bằng da, tô tô vẽ vẽ xung quanh nữ quỷ, vừa viết vừa lầm bầm.

A Miêu trốn ở một góc khuất, mặt dù không nhìn thấy được cái gì xuất hiện, nhưng cô cảm giác được một đại kết giới đang được hình thành.

"Tốt!"

Hách Giải Phóng duỗi tay, ngón trỏ đặt giữa ngực nữ quỷ, Mục Dung cũng phối hợp lấy ra lá bùa lam trên đầu nữ quỷ.

"Đùng" một tiếng, màu đỏ quấn quanh nữ quỷ được khai ấn điên cuồng xông lên trên. Ngày tại lúc này, xung quanh nữ quỷ đã được Mục Dung tô vẽ xuất hiện vô số chữ Phạn màu vàng, hai khí lực va vào nhau, không gian vì  vậy cũng rúng động theo!

"A!" Nữ quỷ giang rộng hai tay, tóc tai rối bù ngửa mặt lên trời thét lớn, tiếng thét chói tai thê lương vô cùng.

Hai bên đỏ vàng không ngừng kình nhau vang lên âm thanh đinh tai nhức óc. Tròng mắt nữ quỷ dần biến mất thay vào đó là một màu đỏ đen sâu thẫm, không khí không biết vì sao giảm xuống vài độ lạnh toét. A Miêu tự ôm chính mình, co ro cúm rúm thành một khối, cô chưa từng thấy qua linh hồn hung ác như vậy.

"Sao mà hung dữ vậy!"

Mục Dung sắc mặt khó coi, cô vòng qua sau lưng nữ quỷ, thủ thế giống như Hách Giải Phóng, đặt ngón tay vào giữa lưng nữ quỷ. Cánh tay nữ quỷ bắt đầu vùng vẩy loạn xạ, chữ Phạn quay xung quanh ả bị đánh bật vào tường phát ra tiếng ầm ầm. Màu đỏ bị kiềm hãm ở thắt lưng cũng thừa cơ hội xông lên hơn một tấc.

Hách Giải Phóng đứng chống mũi chịu sào mười phần chật vật, hai chân hắn mở rộng, cổ nổi đầy gân xanh. Hào quang màu xanh trên đầu ngón tay vấy lên nữ quỷ, nhưng như muối bỏ biển không hiệu quả.

[BH][HĐLD][EDIT][Hoàn]Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ