"Công ty thuê xe chắc chốc nữa mới đến, hay là chúng ta đi lên đài quan sát phía trước tham quan chút đi."
Bốn người dựa vào sự chỉ đường của Tằng Thiên Hàm đi đến Diệp Lâu sông, quả nhiên có một đài quan sát xây trên mặt nước. Bên bờ có mấy con thuyền nhỏ, nhưng trên truyền lại không có người, trên sông cũng không thấy thuyền lớn.
"Chị Đồng Đồng, bên kia có thuyền kìa, hay chúng ta thuê một chiếc được không?"
Tang Đồng gật đầu cười, đại khái đã đoán ra được đang xảy ra chuyện gì, cô nhìn Mục Dung, người sau lắc đầu.
Trong trạng thái nhục thân cô đâu nhìn thấy được gì, hơn nữa không biết có phải cô bị ảo giác không mà từ sau khi đột ngột té xỉu kia, Mục Dung phát hiện ra ngũ giác của cô hình như bị oxy hóa một chút, lúc trước khi ở nhục thân hên xui có thể thấy được chút khí thể, nhưng hiện tại thì không còn xuất hiện nữa.
Bốn người đi đến nơi thuyền nhỏ đang đỗ, cũng cùng lúc này có một người phụ nữ trung niên vẻ mặt tiều tụy, hai mắt sưng đỏ ngược hướng cũng đi đến. Tang Đồng dừng bước, ánh mắt bốn người cùng nhau nhìn về người phụ nữ.
Người phụ đi đến cây liễu rũ, nơi đó có mấy người đàn ông đang ngồi, ngồi vây thành một vòng tròn để đánh bài.
Người phụ nữ hình như quen biết mấy người đàn ông này, mấy người đó trò chuyện gì đó, một người đàn ông trong đám ném bộ bài trong tay, lớn giọng quát người phụ nữ, lại còn đứng lên đẩy bà một cái.
Mục Dung thấy cảnh này trong lòng liền nổi giận, cô ghét nhất là đàn ông đánh phụ nữ, bất luận là quan hệ ra sao.
Cô bước nhanh về phía trước, người phụ nữ nằm sấp trên đất, hữu khí vô lực khóc: "Dì gì ơi."
Tang Du theo sát phía sau, thay Mục Dung đỡ người dậy.
"Ông dựa vào cái gì đẩy người ta?"
Mục Dung sấn tới, ánh mắt lạnh lùng, lạnh nhạt nhìn người vừa đẩy người, tựa như nếu không được một lời giải thích sẽ lập tức bạo tẩu.
Người đàn ông cao cỡ Mục Dung, hắn nhìn người phụ nữ đang thút thít phía sau cô, xong lại nhìn Mục Dung: "Cô là người của bà ta à?"
"người nào cũng không phải, chỉ đi ngang qua, muốn hỏi ông dựa vào cái gì vô duyên vô cớ đẩy ngã người ta?"
Người đàn ông thấy Mục Dung chỉ là du khách, liền lập tức đứng thẳng, giọng điệu bực bội: "Liên quan gì cô? Một đứa nhỏ thì bớt lo chuyện bao đồng đi! Đi dùm đi!"
Người đàn bà được Tang Du đỡ lấy đột nhiên lao lên, té nhào dưới chân người đàn ông, ôm lấy bắp đùi hắn khóc ròng nói: "Xin các người, nếu các người sợ tôi thiếu tiền thì tôi để các người viết giấy nợ, chờ đến lúc bán được nhà lập tức trả cho các người mà, người khác đều là bạn vạn rưỡi sao đến con trai tôi thì các người không chịu vớt, con trai tôi vẫn còn vị thành niên mà, sinh nhật mười tám tuổi còn chưa qua, cha nó mất sớm hai mẹ con tôi nương tựa nhau sống, xin các người phát lòng từ bi với!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][HĐLD][EDIT][Hoàn]Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu.
Mystery / Thriller[BH][HĐLD][EDIT] Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Tên gốc: Bạn cùng phòng của ta là Tử Thành! Đổi thành: Bạn cùng phòng là Tử Thần! Tác giả: Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Thể loại: BHTT, Hiện đại, linh dị ma quái, bắt ma, hài hước và vân v...