☆ Chương 111: Mặc Vân

709 33 4
                                    

Editor: Nhạc Dao
Beta-er: Hikari2088

Vu đại nhân suy tư, gương mặt của hắn khiến ông nhớ tới một người, đồng liêu bên cạnh hỏi với vẻ tuỳ ý: "Quốc sư đại nhân có thể giống ai chứ? Không đúng, là ai có thể giống Quốc sư đại nhân cơ chứ?" Có vài người có nhan sắc yêu nghiệt như Quốc sư thì chỉ e thiên hạ này sẽ đại loạn mất.

Vu đại nhân nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của y rồi chậm rãi nói: "Chắc hẳn ngươi đã nghe qua chuyện của hai vị quan văn quan võ theo Lăng đế chiếm toàn bộ thiên hạ?" Giờ quan lại trong triều đã bị đổi gần hết, chỉ còn Nguyên lão tam triều như ông mới được diện kiến dung nhan của họ, những người khác cùng lắm là nghe qua sự tích về họ mà thôi.

Tên thật của Lăng đế là Mặc Lăng - phụ thân của Mặc Thiên. Ông ta là một con người đầy tham vọng, đồng thời cũng có năng lực, lúc còn sống đã hoàn thành tâm nguyện thống nhất thiên hạ. Tiếc là tạo hóa trêu ngươi, chỉ mới hai mươi năm mà những lương thần năm đó không chết thì cũng đã cáo lão hồi hương.

Tình thế của Mặc Lạc quốc bây giờ không khả quan chút nào, đầu tiên là chuyện hôn quân chết, tiếp theo là ấu đế lên ngôi. Họ đi từ thời kỳ phồn thịnh nhất đến con đường diệt vong chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.

Thật ra, nếu những năm gần đây không có Quốc sư đại nhân chủ trì đại cục thì không biết bây giờ Mặc Lạc quốc ra sao, có lẽ từ lâu đã không còn tồn tại. 

"Ý ngài là Thừa tướng u Dương Vũ và Đại tướng quân Văn Nhân Hoằng? Khoan đã, Văn Nhân? Lẽ nào ngài định nói Quốc sư đại nhân giống Văn Nhân tướng quân?"

Y nhíu mày khi Vu đại nhân gật đầu, "Tuy cùng họ nhưng sẽ không trùng hợp vậy chứ? Hạ quan chưa từng nghe nói Văn Nhân tướng quân đã cưới vợ. Trái lại, hạ quan đã từng nghe đồn rằng phu thê Thừa tướng u Dương Vũ rất ân ái. Huống chi, Văn Nhân tướng quân anh dũng trung hậu trong khi Quốc sư đại nhân..." Tuy y không thấy Quốc sư đại nhân tội ác tày trời nhưng nhìn sao cũng không liên quan gì đến hai chữ "trung hậu" cả.

Vu đại nhân không nói gì. Tuy một người nhìn thật thà, người còn lại giống yêu nghiệt nhưng ông cảm thấy không phải là trùng hợp khi khuôn mặt của họ giống nhau tận năm phần. Đồng thời, không ai biết vì sao lúc trước Văn Nhân tướng quân rời khỏi triều đình lẫn nơi ở của người, nên dù ông ta có cưới vợ sinh con cũng không phải chuyện kỳ lạ gì.

Đồng liêu không mấy để tâm đến lời của Vu đại nhân, dù sao thì họ cũng chưa từng gặp Văn Nhân Hoằng nên không cảm giác được sự giống nhau giữa hai người họ. Đúng lúc này lại có người hỏi: "Vu đại nhân, ngài nghĩ Quốc sư đại nhân có thật sự định dạy dỗ Hoàng Thượng thành một vị minh quân không?" Hay người đang cảnh cáo bọn họ đây?

Vu đại nhân tạm gác nghi vấn của mình qua một bên, với tính cách của Quốc sư đại nhân thì dù chuyện này đúng hay sai cũng không liên quan gì đến lão cả. Ông vuốt chòm râu của mình, cười đáp: "Theo các ngươi, nếu Quốc sư đại nhân muốn vị trí kia thì bây giờ người có còn là Quốc sư không? Hoặc nói cách khác, các ngươi cảm thấy người bận tâm đến chuyện danh bất chính ngôn bất thuận?" Nếu Quốc sư đại nhân thật sự lo lắng về thanh danh của mình thì đã không trở thành nịnh thần mà ai ai cũng biết.

{Hoàn} Gian nịnh quốc sư yêu tà thê - Nhược Thuỷ Lưu Ly (Ver. nghiêm túc)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ