Phế hậu-10- ( cổ đại)

894 12 0
                                    

By hathu410
Tựa hồ như khoái cảm đến từ sâu trong linh hồn, một đợt lại một đợt đánh tới kéo dài, cho đến khi thân thể cũng không còn cách nào tiếp nhận thêm, như là sóng thần tuôn ra. Mật huyệt bắt đầu kịch liệt co rút lại, đã tuôn ra càng nhiều mật hoa ấm áp.

Thiên Nhã thở dốc, tiếng rên rỉ cũng càng không khắc chế được phát ra, nàng cảm giác thân thể của mình đã không chịu thêm được khoái cảm, đầu lưỡi Tiêu Cửu Thành vẫn còn liếm lấy kia đài hoa, đài hoa sưng to lên mẫn cảm đến cực điểm, chỗ đó còn có thể bực này kích thích, hoa huyệt còn tiếp tục không ngừng co rút...

"Đủ rồi... dừng lại..." Giọng Thiên Nhã động tình về sau khàn khàn, bất lực, mềm mại đáng yêu, Tiêu Cửu Thành nghe được liền nhiệt huyết sôi trào, mặt đều đỏ lên. Bởi vì quá tối, Tiêu Cửu Thành thấy không rõ biểu lộ của Thiên Nhã, nàng không biết Thiên Nhã hiện tại đến cùng là như thế nào, nhưng là nàng đã xem qua vô số xuân cung đồ, cho nên biết Thiên Nhã giờ phút này nhất định là thoải mái cực kỳ, chí ít nghe thanh âm kia, làm cho Tiêu Cửu Thành cũng là cảm thụ được là như vậy. Nghĩ đến cảm giác của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành cũng không nhịn được đang suy nghĩ nếu là như đổi lại là Thiên Nhã làm cho mình thì không biết cảm giác ra sai, tưởng tượng vậy nên giữa hai chân Tiêu Cửu Thành lại tuôn ra càng nhiều mật dịch, Tiêu Cửu Thành cảm giác quần lót của mình cũng bị dính ướt, giữa hai chân nàng trơn ướt so với Thiên Nhã cũng không ít.

Thiên Nhã tới cao triều, đã chịu không được thêm kích thích, rốt cục không chịu được đẩy đầu Tiêu Cửu Thành ra, không cho Tiêu Cửu Thành tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm mình...

Thân thể Thiên Nhã hồi lâu mới dần dần bình phục, nàng chưa từng nghĩ tới thân thể của mình vậy mà đạt đến cảm giác cực xấu hổ như thế bởi đầu lưỡi mềm mại linh xảo của Tiêu Cửu Thành, loại cảm giác này mang tới khoái cảm có phần hơn so với tự mình làm, bị liếm đến cao triều, hồi tưởng lại, hoa huyệt Thiên Nhã đều bản năng hơi co rút lại. Thiên Nhã cảm giác thân thể mình tiết ra nhiều mật dịch chảy xuống ướt đệm giường, cảm thấy dưới người mình đã ướt một mảng lớn, nàng chưa từng tiết ra nhiều như vậy, Thiên Nhã nghĩ đến liền xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, nàng cho tới bây giờ không biết thân thể mình phóng đãng như thế, cái này khiến Thiên Nhã xấu hổ đến cực điểm.

Đáng tiếc là ánh sáng không đủ, nên Tiêu Cửu Thành đã không nhìn thấy mặt Thiên Nhã bởi vì thẹn thùng mà càng thêm kiều diễm, Tiêu Cửu Thành biết lúc này mới chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, Thiên Nhã còn chưa chân chính thuộc về mình. Tiêu Cửu Thành hôn lên môi Thiên Nhã đang còn chút thở dốc, nàng nghĩ nếu có thể thấy rõ môi Thiên Nhã, môi Thiên Nhã nhất định rất là đỏ, bất quá cho dù thấy không rõ, môi Thiên Nhã mềm mại đối với nàng vẫn luôn có lực hấp dẫn lớn lao. Nàng thích cảm giác cùng Thiên Nhã hôn, nàng thích cùng Thiên Nhã môi lưỡi quấn giao, luôn cảm thấy dạng này mới có thể để cho nàng cảm thấy Thiên Nhã thật gần, gần đến tựa hồ có thể hòa vào nhau.

Thiên Nhã nếm thấy tư vị hơi mặn trong miệng Tiêu Cửu Thành, nghĩ đến Tiêu Cửu Thành vừa rồi chôn ở chân của mình, nghĩ đến mình đang nếm đến hương vị của chính mình, càng thêm cực thẹn, may là đang ở trong bóng đêm, không nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Cửu Thành, làm Thiên Nhã mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

BHTT -H văn- Minh DãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ