c5

11.8K 830 219
                                    

Hai chai Louis XIII, một ngàn hai trăm đang tự động xoay quanh trong đầu An Vô Dạng, tiểu tâm can lại kích động một phen, chỉ là...... Trong thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí cả.

Lúc này nói không cho, đó chính là không nể mặt khách; cho đại đi, sau đó lại kéo vào sổ đen cũng không có mất mát gì.

"Nga." An Vô Dạng trong bụng đang có ý nghĩ xấu nổi lên, ngoan ngoãn lấy di động ra cùng Hoắc Vân Xuyên trao đổi số điện thoại.

"Đưa tôi." Một bàn tay cầm qua di động của An Vô Dạng, ngón tay thon dài ở trên màn hình, vừa chuẩn xác vừa nhanh chóng mà lưu vào số di động của mình, rồi gọi qua.

"Được rồi." Hoắc Vân Xuyên nhét điện thoại trở lại cho cậu, nói: "Gọi người tới mang vào đi."

Nhìn An Vô Dạng đi ra ngoài kêu người phục vụ, các cô gái trong phòng trợn mắt một trận, đó chính là hai chai Louis XIII, hoa hồng một ngàn hai trăm tệ đó, các cô cũng muốn nữa.

"Quý thiếu, đêm nay chỉ uống hai chai Louis XIII là đủ rồi sao?" Cô gái ngồi ở bên người Quý Minh Giác, dây dưa nũng nịu mà hỏi, biểu tình thật sự mềm mại đáng yêu.

Quý Minh Giác sờ sờ mặt cô, tâm trạng rất tốt mà nói: "Mấy anh tối nay cao hứng, rượu uống tùy ý các em, có thể uống bao nhiêu đành phải xem bản lĩnh của các em đó."

Cô gái gọi là bé thỏ cao hứng một trận, chờ An Vô Dạng kêu phục vụ sinh tiến vào, sau khi ghi xong hóa đơn, liền nhấc tay: "Em không cần Louis XIII, em muốn một chai XO."
Làm người vẫn nên biết thức thời, không thể dùng công phu sư tử ngoạm.

Quý Minh Giác: "Ai, kêu XO làm gì, nếu đêm nay bắt đầu là uống Louis XIII, vậy chỉ uống Louis XIII."

Bé thỏ hận không thể hôn Quý Minh Giác một cái, cười thật ngọt ngào nói: "Cảm ơn Quý thiếu, người ta yêu anh nhất."

Cô gái đang ngồi bên người Tưởng Thiếu Phi, thấy thế cũng ngo ngoe rục rịch, nhả giọng ngọt ngào mà nói: "Tưởng thiếu, người ta cũng muốn một chai."

Một chai rượu còn không phải chỉ hơn một triệu thôi sao, Tưởng Thiếu Phi trong nhà làm ăn lớn, chút tiền lẻ này căn bản không để vào mắt: "Tùy ý, em có thể uống bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu."

Cô gái cắn môi, tròng mắt trợn tới trợn lui vẫn là không chọn hai chai.

Thảm nhất chính là cô gái ngay từ đầu bị Hoắc Vân Xuyên cự tuyệt, tuy rằng ngồi xuống bên người Trần Sơ, lại không dám làm nũng với Trần Sơ.

Nhưng thật ra Trần Sơ nổi tiếng ôn nhu, chủ động kêu cho cô một chai.

"Cảm ơn Trần thiếu." Cô gái trong lòng mới dễ chịu chút, không đến mức bị các chị em khác cười đến chết.

Nghiêm túc mà nói người tối nay muốn cười chết chính là Tuyền ca, chỉ một mình An Vô Dạng đã gọi hai chai Louis XIII.

Tính cả toàn bộ ghế lô là gần mười vạn.

"Xin hỏi các vị, còn gọi thêm cái gì không?" Phục vụ sinh nhìn hóa đơn một chút, có hơi bị khách nhân ở ghế lô này dọa sợ, thật sự là quá chịu chi mà.

Gả cho lão công nhà giàuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ