c85

6.9K 440 40
                                    

Sáng sớm bảy giờ, dì Trương đem đủ loại nhân sủi cảo hấp xong, dùng hộp giữ tươi hình vuông to bằng lòng bàn tay đựng lại.

Sủi cảo mới vừa ra lò, da mỏng nhân bánh nhiều, mùi thơm nức mũi.

Trong một hộp có sáu cái, theo thứ tự là nhân thịt nạc cải thảo nhân thịt mỡ ngó sen, nhân bắp cà rốt, mỗi loại có hai cái mỗi viên to bằng nửa cái nắm đấm người lớn.

An Vô Dạng sáng sớm dậy giúp đỡ xếp vào.

Tổng cộng chuẩn bị ba mươi mấy hộp, so với số người trong lớp bọn họ nhiều hơn mấy hộp.

Dùng hộp giữ nhiệt bọc lại, tất cả là hai hộp to.

Một mình An Vô Dạng, không thể vận chuyển tới trường học được, ánh mắt cậu chuyển động, chạy đến cửa phòng tập thể hình: "Ba ba bé Đôn Đôn?"

Hoắc đại thiếu lần đầu tiên nghe xưng hô này, thiếu chút nữa ném quả tạ trên tay lên trên sàn nhà.

"Chuyện gì?"

"Sủi cảo sắp xếp xong cả rồi." An Vô Dạng víu khung cửa nói.

"Ừm, em đợi tôi một chút." Hoắc Vân Xuyên dĩ nhiên nhớ chính mình ngày hôm qua đã đáp ứng cái gì, bởi vậy không có kéo dài thời gian, trực tiếp thả quả tạ trong tay xuống đi ra ngoài.

"Vóc người thật đẹp..." An Vô Dạng thừa dịp lúc đối phương đi qua, đưa tay sờ cơ bụng một cái, trong giọng nói không ngừng ước ao.

Đối với chuyện thiên sứ cứ thích khen bản thân mình lớn lên đẹp trai, vóc người đẹp mắt lời chót lưỡi đầu môi các thứ..., Hoắc Vân Xuyên có vẻ đã tập mãi thành quen...

Lúc thường, hắn ra ngoài thích mặc chính trang, nhưng lần này, chỉ đi làm nhân bốc vác cho vợ, chứ không phải nói chuyện làm ăn.

Nam nhân có chút áp lực, ở trong tủ quần áo chọn một bộ hưu nhàn không thường xuyên mặc.

Vô cùng điệu thấp.

Hoắc Vân Xuyên một người dễ dàng đem hai hộp sủi cảo chuyển xuống lầu, đặt ở đuôi xe.Đến trường học, hắn tay trái xách một hộp, tay phải xách một hộp, ngay cả như vậy, An Vô Dạng còn phải bước nhanh hơn mới có thể đuổi kịp hắn.

Thiếu niên cánh tay nhỏ nhắn chân nhỏ nhắn trợn mắt há hốc mồm mà hỏi: "Không nặng sao?"

Người đàn ông bước đi như bay liếc mắt qua cậu một cái: "Nặng? Chỉ ba mươi mấy hộp sủi cảo..." Mỗi hộp sáu cái, mỗi cái không to bằng lòng bàn tay.

Trong sự không hiểu lẫn nhau giữa hai bên, đã đến phòng học rồi.

Cách giờ lên lớp còn một khoảng thời gian, bất quá bởi vì là khai giảng của lớp tân sinh, còn tồn tại sự chịu khó của cao trung, tất cả mọi người tới thật sớm.

Các bạn học vừa nhìn thấy hộp giữ nhiệt phản ứng đầu tiên chính là: Ồ! Anh giao thức ăn!

Sau đó nhìn thấy người xách đồ, bọn họ liền không nghĩ như vậy.

"Mẹ kiếp, thật đẹp trai!" Phía dưới có người kêu lên.

An Vô Dạng nghe thấy có người khen chồng mình soái, trên mặt lộ ra nụ cười chiến thắng, rất là đắc ý.

Gả cho lão công nhà giàuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ