⊹⊱Chương 1805: Ngôi sao của ngày mai (7)⊰⊹

11.2K 1.3K 142
                                    

Editor: Shu: shu231

Hạ Lan Tâm Nhiên

(Sorry mọi người, nãy đăng nhầm bản chưa beta :<<< mong mọi người lượng thứ.)

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh bị bản lĩnh nói bừa của mình làm bội phục sát đất, tùy cơ ứng biến chính là mạnh như thế đấy!

Tâm tình Cố Ngự thì không tươi đẹp như vậy, người đàn ông trầm mặt, đột nhiên nhìn người đứng sau một cái, người kia lập tức tiến lên đẩy Cố Ngự rời đi.

". . ."

Đây là sao chứ! !

Cố Ngự vừa động, cả phòng bao đều yên tĩnh lại, tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Cố Ngự.

Là bọn họ quá ồn ào sao?

Hay là lạnh nhạt với vị lão gia này rồi?

Nhưng mà không ai dám nói chuyện, chỉ có thể đưa mắt trông mong nhìn theo, kỳ vọng vị lão gia này có thể tự nói ra bất mãn.

"Còn không đi?" Cố Ngự thấy Sơ Tranh ngồi bất động, thấp giọng nói một tiếng.

Sơ Tranh: ". . ."

Mi bảo ta đi ta liền đi à!

Ta không cần mặt mũi nữa sao? !

-

Sơ Tranh bình tĩnh đi theo Cố Ngự rời khỏi phòng bao, vệ sĩ của Cố Ngự đẩy hắn đi phía trước, Cố Ngự dùng một tay chống cằm, không biết đang suy nghĩ gì.

Lúc chờ thang máy, ánh mắt Cố Ngự rơi trên người cô.

"Tần tiểu thư, tôi hy vọng lần sau cô sẽ không xuất hiện ở loại tiệc rượu này nữa, chú ý thân phận của cô một chút."

"Thân phận gì cơ? Vị hôn thê của anh?"

Vẻ mặt Cố Ngự trở nên kì quái: "Cô biết là tốt rồi, cho dù cô có không nguyện ý đi chăng nữa, thì bây giờ cô vẫn là vị hôn thê của Cố Ngự tôi."

Đinh ——

Cửa thang máy mở ra, vệ sĩ mắt nhìn mũi mũi nhìn tim đẩy Cố Ngự đi vào.

Sơ Tranh bước vài bước theo vào, cửa thang máy khép lại, trong không gian nhỏ này, chỉ còn lại âm thanh cánh quạt quay trên đỉnh đầu.

Sơ Tranh nhìn hình dáng phản chiếu của người đàn ông trên vách thang máy, trấn định nói: "Cố tiên sinh biết điểm này là tốt rồi, tôi thay đổi chủ ý, không dự định giải trừ hôn ước với Cố tiên sinh nữa, về sau còn xin Cố tiên sinh chiếu cố nhiều hơn."

Cố Ngự: "Cô nói cái gì?"

"Tôi nói. . ."

Đinh ——

Cửa thang máy bỗng nhiên mở ra, bên ngoài có người, Sơ Tranh không nói tiếp, cô ngẩng đầu nhìn qua, vừa lúc chống lại tầm mắt của một người đàn ông.

Người đàn ông một thân trang phục thoải mái, đeo khẩu trang và mũ, một tay đút trong túi, một tay cầm di động đặt ở bên tai nghe điện thoại, trên cổ tay lộ ra ngoài có một chiếc vòng tay, vòng tay này đại bộ phận là chế phẩm bằng da, ở giữa xâu một hạt châu, nhìn qua cũng không phải hàng xa xỉ gì.

(Quyển 10) [Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc LinhWhere stories live. Discover now