Chương 48: Bịt mắt bắt cua (H, NP)

123 1 0
                                    

Ngày 11 tháng 4 năm 2020, 16 giờ, GMT + 7, Thái Lan.

"Tối quá, không thấy gì cả." Pharm rên rỉ.

Pharm bị bịt mắt và trói vào một cái ghế. Không biết cô bạn hủ nữ Del của Pharm và Dean có bày trò này ra hay không, nhưng sự thánh thiện của cô ấy làm cậu suy đoán rằng cô ấy sẽ không làm trò biến thái như vậy. Manaow là một cô gái to con bẳn tính nhưng cô không hề lừa Pharm làm những việc cậu không thích. Manaow cũng là hủ nữ chung team với Del, Le, Sol.

"P'Dean! P'Dean! P'Dean!" Pharm rối rít kêu.

Không ai nghe thấy cậu kêu rít lên. Một bầu không khí dày đặc của sự im lặng tràn ngập cả căn phòng. Pharm hầu như không nghe thấy gì.

"Ngươi có một nụ cười tỏa nắng." Một giọng nam đáp lời.

"Ai đó?" Pharm hỏi.

Những bước chân đến gần hơn vào chỗ ngồi của Pharm và một cái gậy thịt khổng lồ chui vào miệng Pharm.

"Mùi của Dean..." Pharm nghĩ.

"Không phải." Tiếng nói đáp.

Pharm không thể nhấc chiếc bịt mắt lên vì hai tay bị trói sau lưng sau khi được bọc trong những chiếc túi nhỏ.

Ngày 11 tháng 4 năm 2020, 6 giờ, GMT + 7, Thái Lan.

Pharm thức giấc trong chiếc giường bé xinh tại nhà cậu trong khi Dean đang ngủ bên cạnh. Pharm vươn vai một cái rất ngắn rồi dậy khỏi giường. Thân hình nhỏ con mảnh mai của cậu lon ton tới phòng tắm để làm vệ sinh cá nhân, rồi tới một tiếng sau (7 giờ sáng) mới xuống bếp. Ngay lúc đó, Dean cũng đã tắm rửa và mặc đồ xong.

"P'Dean~~~" Pharm gọi to.

Dean từ từ bước xuống bếp. Khi anh nhìn vào bàn ăn, chiếc bàn đã được bày sẵn những món ngon của đẹp. Trên bàn có những món tráng miệng gồm trái cây trộn, bánh gạo ngọt và bánh nướng đầy kem.

"Anh đang thèm em đến nhỏ dãi đây Pharm bảo bối." Dean nói với Pharm.

"Ăn sáng trước đi rồi ăn em sau để tráng miệng." Pharm nói đùa.

"Là em đòi đấy nhé." Dean gật đầu.

Pharm khăng khăng với Dean: "Đừng trêu em nhé, lúc đó em đã bị sốc."

Dean vặn lại một cách trìu mến: "Không bao giờ chạy trốn khỏi tôi nữa em nhé."

Hãy quay lại với hiện tại - Ngày 11 tháng 4 năm 2020, 16 giờ, GMT + 7, Thái Lan.

Pharm đã bị bắt cóc.

"Đồ ngọt truyền thống của Thái thật ngon." Tiếng nói đáp.

Tiếng nói lại nói tiếp: "Ta sẽ cho ngươi thấy, cậu nhóc ạ."

Pharm vừa được tháo bịt mắt thì trong miệng đã dính toàn là sữa tinh. Kẻ đã cho cậu khẩu giao chính là Senjiro.

"Ông không phải là Dean." Pharm kêu lên.

"Nhóc hiểu đúng rồi." Senjiro đặt miếng vải lên mắt Pharm một lần nữa.

"Intouch Chatpokin chết ngày 30/08/1988 và sinh ngày 30/08/1969. Năm nay là 2020, tính ra đã 32 năm." Một giọng nói khác vang lên.

[fanfic] Why RU BL-ing me once more?! - bản ViệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ