*38#

1K 23 4
                                    

Chương 38: Một cái kết buồn- một câu truyện mở ra.

Cây bàng không còn lá rụng,  gió đung đưa nhẹ nhàng làm cảnh vật buồn man mác.  Lần đầu tiên bầu trời trong xanh được thế bởi những vần mây xám đặc dệt cả bầu trời một nỗi hiu quạnh.  Ngôi trường không còn bóng người,  chẳng còn ai cười đùa cũng chẳng còn ai hét hò nữa.  Chuỗi biên tấu hùng tráng mà suốt bao nhiêu năm tại Kthirll đã biến mất hoàn toàn,  không để lại dấu vết cũng chẳng để lại manh mối tiếp theo.  Cứ thế mà trôi... Trôi vào dĩ vãng.

Ba bóng người lòng trầm xuống lặng thinh.  Họ từng đóng vai ở đây,  từng giả đò nhưng câu chuyện họ mang trên người rồi lan truyền nó thành một dị bản đáng sợ.  Tâm họ nhuốm màu máu dày đặc,  họ có cảm thấy tội lỗi sau những gì đã qua? Hay họ cảm thấy hạnh phúc khi tự mình giết những người mình thân yêu.  Dù là lần đầu mới gặp,  vài ba lần chạm trán...Họ vẫn nhớ và yêu những người đó.

Nơi đây nấm mồ chôn bạn họ!

Nơi đây sặc mùi tội ác và đau khổ!

Nơi đây họ trãi nghiệm một lần nữa làm người!

Họ là người ác. Là vai phản diện trong chính hệ thống này!

***** - Hiroshima Nhật Bản -

- Nyoko! Con bị sốt rồi!  Để mẹ đi mua thuốc!

Mẹ Virgo ôn tồn nhìn cô,  gương mặt bà hốc hác với những quầng thâm dày đặc dưới mắt.  Gương mặt mẹ cô nổi bật lên những vết chân chim,  ngay cả những cử chỉ nhỏ nhẹ của bà đều để lộ tuổi già.  Thời thanh xuân mẹ cô đẹp lắm! Nhưng thời gian tàn nhẫn đã biến mẹ cô thành một người phụ nữ tất bật vì con mình!

Lòng Virgo đau như cắt,  nước mắt tuôn rơi.  Từng giọt lệ chảy đều chảy đều trên má.  Phần quà mà Ngài B. O tặng cô thật đau khổ và tuyệt vời! Cô không có sốt cao, liền đứng bật dậy khỏi tấm chăn mềm vòng tay ôm lấy người mẹ thân mến.

Mẹ cô bị ôm đến bất ngờ,  bà đưa tay xoa lấy bàn tay con gái mình.  Rồi xoay người lại ngắm nhìn đứa trẻ có hàng mi cong vút.  Dù Virgo đã lớn đến chừng này nhưng bà vẫn coi cô là một đứa con nít cần được chăm sóc.  Đứa trẻ này không thể tự chăm mình.

- Quay lại nệm nằm đi. Con bị sao thế hả?

Bà nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên mi Virgo.  Bà đưa tay lau những giọt nước uất ức ấy một cách trìu mến.  Bà ôm lấy đứa con gái duy nhất của mình còn Virgo không còn phải đóng giả là một Chủ bà độc ác.  Cô nhỏ thó ôm lấy mẹ mình,  khóc nấc cả lên. Mắt cô mờ đi nhưng cô vẫn nhận ra đây là gian phòng mình.

Từ nhỏ cho tới khi bị lôi đi làm việc cho Ngài B. O cô đã ở gian phòng này rất nhiều năm. Nơi đây thêu dệt tuổi thơ cô,  cho cô những niềm vui thuở nhỏ. Có cái bàn nhỏ mẹ dạy cô học bài,  vì nhà cô nghèo nên không tới trường được.  Mẹ cô đã dạy cô con chữ,  dạy cô mặt số còn có chiếc nệm nhỏ nơi cô với mẹ ngủ chung. Có cha của cô nhưng người đàn ông đó làm đau khổ mẹ cô,  làm mẹ cô ba bốn lần đổ bệnh.  Người đàn ông đó nhẫn tâm tàn bạo đến mức hai người họ chia tay không một lần tiếc nuối,  không lần nào ngoái lại tháng ngày yêu nhau của họ.

Kthirll School [ 12 zodiac ][ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ