CHƯƠNG 3 - QUÁI VẬT CUỒNG ĂN CƠM

86 5 0
                                    


Buổi chiều, Trữ Tiểu Bàn học ban hai dường như đã thu thập xong sách vở, chạy tới ban một tìm Đỗ Tu Nhiên cùng tan học về.

Trữ Tiểu Bàn cùng Đỗ Tu Nhiên ở chung trong cùng một tòa nhà, bố mẹ hai bên cũng có quen biết, liền cùng một chỗ giao hảo, làm cho bọn họ cùng nhau tan học, trên đường cũng có thể bầu bạn.

Đỗ Tu Nhiên trong lòng đầy tâm sự, bên cạnh là Trữ Tiểu Bàn to nhỏ nói chuyện trong lớp nó, nói đến nước miếng bắn tung tóe, đầu lưỡi thì thắt lại.

Nào là chuyện Vương lớn mật (Vương đại đảm) dám kéo tóc của bạn nữ trước mặt, bị nữ sinh đó dùng sách đập vào mặt, hoặc là Lưu Khánh ngủ trong giờ học chảy nước miếng, bị lão sư phạt đứng, còn có Trịnh Lôi vào nhà vệ sinh nữ, bị người ta mách cho thầy hiệu trưởng…

Những sự tình này đối với Đỗ Tu Nhiên lúc này mà nói quả thực không khơi dậy nổi nửa điểm hứng thú, phải chăng việc một linh hồn đã 30 tuổi trải đời như anh cùng ngồi nói chuyện với một đứa nhỏ mới vài tuổi, mới chân chính là chuyện lạ.

Đã trải qua nhiều biến cố, anh không cách nào giống như một thiên chân hài đồng (đứa trẻ chân chính) mà không có nỗi phiền não tinh thần.

Yên lặng lắng nghe những lời nói có chút ngô nghê của Trữ Tiểu Bàn, thỉnh thoảng lại gật đầu, đáp lời nó, không hề lộ ra biểu tình không hứng thú của mình.

Hai người ra khỏi cổng trường, khi đi ngang qua cái hẻm buổi sáng Đỗ Tu Nhiên nhịn không được mà liếc mắt nhìn chỗ đó một cái, rác rưởi vẫn còn nguyên như lúc sáng nhưng bên trong không có một bóng người.

Lúc này Trữ Tiểu Bàn cũng ghé sát đầu vào, không may đụng nhẹ phải Đỗ Tu Nhiên một chút, Trữ Tiểu Bàn với Đỗ Tu Nhiên là cùng tuổi, nhưng nó cao hơn Đỗ Tu Nhiên nửa cái đầu, bộ dạng to gần gấp hai anh, cho nên một chút va chạm thiếu chút nữa đã đem anh ngã vào đống rác.

Nhìn thấy bộ dạng ngã sấp rất囧của Đỗ Tu Nhiên, Trữ Tiểu Bàn cười ha ha, xong lại cảm thấy hơi vô duyên, luống cuống kéo Đỗ Tu Nhiên dậy, ngốc ngốc nói ra hai câu thực xin lỗi.

Đỗ Tu Nhiên biết rõ tính tình của Trữ Tiểu Bàn, nó tuy ham chơi, nhưng không phải là đứa trẻ thích bắt nạt người, anh lại cũng không ngã trầy da, một chút đều không có, không lí do gì để tức giận, liền cười hì hì đứng dậy.

Vỗ vỗ chỗ đất dính trên người, thuận miệng lại hỏi Trữ Tiểu Bàn: “Cậu vừa rồi đụng phải tớ là muốn nói gì?”

Trữ Tiểu Bàn nhớ tới lời lão đại, nghĩ nghĩ nói : “A, tớ là muốn nói với cậu, trong trường chúng ta có một quái vật!”

Đỗ Tu Nhiên khựng tay lại, “Quái vật?”

Vừa nghe Trữ Tiểu Bàn nói ra hai chữ quái vật, trong đầu anh lập tức nghĩ tới một người, trong lòng có chút kinh ngạc, nó xem chừng không khác là mấy, còn nhỏ như vậy nếu bị người ta bắt lấy, cũng không biết sẽ như thế nào, có phải là hay không giống như trước kia bị người Nhật cắt thịt lấy máu đem thí nghiệm? Quái vật có thể de dọa tính mạng con người như nó, phỏng chừng là không người Trung Quốc nào lại thích.

[ Đam Mỹ ] Bạn Trai Tôi Là Quái Vật ( Có H )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ