Chương 7: Mời ăn.
Giống như Lãng Tinh Thần đã nói, hôm này thời tiết thật nóng, y như cái chảo dầu.
Mới vừa rời khỏi chung cư Tô Mạt Mạt đã muốn chịu không nổi.
"Cũng may có cô nhắc tôi, nếu không thì cái áo khoác kia sẽ làm tôi chết vì nóng rồi."
"Truyền âm! Truyền âm!"
"Chậc, tôi sợ cô không nghe được."
"Được chứ, quỷ hồn không chỉ có thể dùng ngôn ngữ để nói chuyện mà còn có thể dùng sóng điện não nha."
Tô Mạt Mạt nghe xong buồn cười, trong đầu nổi lên một ý nghĩ, có đôi khi đọc được tin nhắn của bạn bè trên mạng mà quên trả lời, có thể lấy lý do là: Tớ đã dùng sóng điện não rep lại rồi mà.
Tô Mạt Mạt quay đầu cũng thấy nữ quỷ đang cười, không biết là do đọc được nội tâm của mình hay cũng có ý nghĩ như mình. Nhưng mà ngay lúc này có người cùng chia sẻ ý nghĩ vớ vẩn của mình cũng không tồi.
Tô Mạt Mạt quay lại đầu, mắt nhìn thẳng, ở trong lòng kêu: "Này!"
"Sao vậy?" Giọng của Lãng Tinh Thần truyền đến.
Tô Mạt Mạt ngạc nhiên đáp lại: "Cô thật sự nghe được nè!"
Lãng Tinh Thần bất đắc dĩ liếc nhìn Tô Mạt Mạt: "Tôi đã nói mà...."
Tô Mạt Mạt hưng phấn lại hỏi: "Tôi có thể hỏi cô vài vấn đề không?"
"Nói đi."
"Địa Phủ thế nào?"
Lãng Tinh Thần nghĩ nghĩ, đáp: "Tôi cũng không ở Địa Phủ lâu lắm nhưng nơi đó không khác dương gian là mấy, chỉ có cái là kiến trúc và phong cách hơi loạn, có nhà kiểu cổ đại, hiện đại, có cao ốc, chung cư còn có kiến trúc kiểu Âu nữa."
"Sao lạ vậy?"
"Địa Phủ cũng là một cái thế giới mà, những người chết lâu rồi thì nơi họ ở có hơi hướng cổ xưa, còn những người ở chung cư cũ thì phần lớn chôn ở nghĩa trang công cộng, mấy cái kiến trú ngoại quốc là do người chết ở quốc ngoại nhưng hồn về cố hương."
"Địa Phủ cũng có người nước ngoài hả???"
"Không có, theo tôi được biết thì Địa Phủ là một nơi có cơ cấu vô cùng khổng lồ, những người nước ngoài nếu chết trong cảnh nội của chúng ta thì sẽ bị Âm sai địa phương câu đi sau đó tạm thời trông giữ cuối cùng là giao lại cho u mình nước đó, những người trong nước qua đời ở ngoại quốc cuối cùng cũng sẽ về lại Phong Đô."
"Ủa rồi người lai thì thế nào??"
Lãng Tinh Thần trợn mắt: "... Không biết."
"Sao lại không biết?"
"Tôi ở Địa Phủ có hai tháng thôi! Sao biết nhiều vậy được?!"
"Cô ...chết bao lâu rồi"?
Lãng Tinh Thần nghĩ nghĩ, đáp: "Quên rồi."
Không đợi Tô Mạt Mạt nói tiếp, Lãng Tinh Thần đã giải thích: "Địa Phủ không có ngày đêm, quanh năm chỉ có hoàng hôn, bầu trời vĩnh viễn xám xịt từ dưới nhìn lên không thấy được nhật nguyệt sao trời."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][HD-ED] Du Hồn Tiểu Thư.
General FictionTác Phẩm: Du hồn tiểu thư. Tên gốc: Ta du hồn tiểu thư. Tác giả: Thỉnh Quân Mạc Chi (aka xú mẹ ghẻ, xú lão Tiếu) Con ở: Mị Thể loại: Bách hợp, hiện đại, linh dị. Số chương: 74 Phong cách tác phẩm: Chính kịch (cứ thấy chính kịch thì auto chậm nhiệt m...