Cô gái có cuộc đời thấp kém 16

324 32 0
                                    

Tiến vào nhiệm vụ mấy ngày nay tới giờ, Bách Hợp vẫn đang liều mạng luyện tập võ thuật, nghĩ có một ngày muốn tìm Giang Huân báo thù thay nguyên chủ trút giận nên cũng không có đi tìm việc làm, trong tay không có tiền. Hơn nữa Thành Bách Hợp theo trường cấp hai đến lớp học hiện tại, xác thực cha Thành mẹ Thành bỏ ra không ít tiền, trong lúc nhất thời Bách Hợp không thể cầm ra số tiền đó được, tuy nói sau đại học bởi vì Thành Bách Yến không thích Thành Bách Hợp, thường xuyên mắng cô ấy là lừa tiền tài nhà họ Thành, Thành Bách Hợp đã tận lực nhịn ăn nhịn mặc, tích lũy một ít tiền, thậm chí sau tận lực không tìm cha mẹ muốn tiền sinh hoạt, thế nhưng những tiền kia muốn trả cho cha mẹ Thành cũng không đủ.

Muốn tiền trả lại cho cha mẹ Thành, ít đi tới nhà họ Thành, Thành Bách Hợp không có bạn, lúc này Bách Hợp ngoại trừ tìm La Kỳ mượn cũng không có những biện pháp khác, cô còn cảm thấy không hiểu ra sao La Kỳ quấn lấy mình nhưng không ngờ lúc này trái lại có một ngày mình cần La Kỳ, Bách Hợp cũng không muốn trong nhiệm vụ có quan hệ với người khác, cô cũng không cần nhờ La Kỳ chăm sóc, cô chỉ muốn cố ý chọc tức Thành Bách Yến một chút, nhìn biểu cảm Thành Bách Yến bị giày vò mà thôi, còn mượn tiền La Kỳ, sau này tốt nghiệp cô sẽ nghĩ biện pháp.

Ở nhiều năm trong nhiệm vụ, Bách Hợp biết nấu ăn, cùng lắm thì mở quán cơm nhỏ, hoặc là bằng một thân võ công của mình tìm các loại việc vệ sĩ, nguyên chủ thiếu nợ cha  mẹ Thành cũng không nhiều, cô tìm La Kỳ cũng mượn không có bao nhiêu.

"Nguyện ý !" Mấy chữ này La Kỳ nói được đặc biệt lớn tiếng, ánh mắt lom lom nhìn nhìn chằm chằm Bách Hợp, như là rất sợ Bách Hợp nuốt lời, bàn tay chăm chú bắt lấy cô, đưa tay sờ sờ trên người, có chút ảo não: "Thẻ ngân hàng ở nhà, trở về, không được đổi ý."

Cậu nhìn chằm chằm Bách Hợp, trong ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng loạn dường như sợ hãi Bách Hợp nuốt lời, bờ môi sít chặt lấy, khóe môi hơi run run.

Thành Bách Yến nghe nói như thế, ngực bắt đầu đau vì nôn, cô ta thở phào nhẹ nhõm, gắt gao ôm khăn cầm trong tay, trừng mắt với Bách Hợp nói không nên lời.

"Sau khi trở về con sẽ chuyển tiền tới tài khoản của cha." Bách Hợp đứng lên, đêm nay bữa cơm này cô nhìn thấy người  nhà họ Giang đã ăn không vào, sớm biết hôm nay sẽ náo như thế. Không bằng cô để La Kỳ ở trong nhà làm một bữa ăn ngon. Không có tên Giang Huân bỉ ổi chướng mắt như thế, so với lúc này muốn thoải mái, mẹ Thành cau mày: "Bách Hợp, không được tính trẻ con, em con không biết nói chuyện, con cùng nó tính toán cái gì?"

Đối với Thành Bách Hợp mà nói, vĩnh viễn đều là như thế này, Thành Bách Yến không biết nói chuyện, cho nên Thành Bách Hợp không thể cùng cô ta so đo tính toán. Cho nên cần phải nén giận, Bách Hợp cũng không như nguyên chủ một mực nhẫn nhục chịu đựng , cô thà rằng để cho người khác nén giận, nghe thấy lời mẹ Thành lời. Nở nụ cười:

"Cô ta không biết nói chuyện, con cũng sẽ không nói, kỳ thực sau này nếu như cô ta lại ở trước mặt con nói bậy thì con sẽ đánh cô ta."

Nói xong, Bách Hợp nhíu mày liếc nhìn Thành Bách Yến, cái nhìn này càng làm cho Thành Bách Yến tức giận đến bất ở giậm chân, đang muốn mở miệng, cha Thành than một tiếng: "Được rồi, tiền của con chúng ta sẽ không cần, nhưng hôn sự muốn con nghĩ cho rõ ràng. Cha mẹ từ đầu đến cuối sẽ không hại con, tiểu Giang quả thật không tệ, xảy ra chuyện như vậy còn nguyện ý chịu trách nhiệm với con." Ông nói xong lời này, mắt liếc nhìn La Kỳ một cái, mặc dù không biết nội tình La Kỳ, nhưng nhìn cậu diện mạo tuấn tú, cũng không chịu tin tưởng cả đời cậu sẽ đối tốt với con gái mình. Dù sao theo bên ngoài nói, cậu với Bách Hợp cũng không xứng.

[HOÀN EDIT-Q2] BIA ĐỠ ĐẠN PHẢN CÔNG - QUYỂN 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ