Xuyên qua thành thị: Đứa con phá sản 14

308 32 0
                                    

"Việc ly hôn tôi sẽ giao cho luật sư của tôi, anh ta sẽ liên hệ với cô. Nhà họ Diệp các người cũng đừng có xuất hiện. Tôi không muốn nhìn thấy cô Diệp, nhất là mỗi lần cô xuất hiện lại nhắc nhở trước kia ánh mắt tôi thấp kém cỡ nào, tôi không chịu nổi. Quan trọng là cô Diệp, tôi cảm giác hai năm qua tôi bị nhà họ Diệp các ngươi lừa hôn rồi, tôi có thể hướng cô đòi hỏi phí tổn thất thanh xuân cùng với phí đền bù tổn thất tinh thần, cụ thể số lượng là bao nhiêu, luật sư của tôi sẽ nói cho cô biết."

Số tiền kia nhà họ Diệp không trả được. Sau khi đóng cửa công ty rồi, nhà họ Diệp chỉ sợ ngay cả phí duy trì sinh hoạt, tiền nhà mỗi tháng, phí quản lý cùng với lái xe các loại, cơ bản mọi tình huống sinh hoạt đều bị ảnh hưởng, càng đừng đề cập lại còn phải xuất ra tiền để trả cho nhà họ Chương. Bách Hợp dùng cách này người một nhà cũng thật sự không có nói lại, một phân tiền cũng đem đi không được. Cho rằng tách công ty không hề dựa vào nhà họ Chương sau này chính mình có thể đưa ra yêu cầu ly hôn, lại không nghĩ tới trước kia nhà họ Diệp dựa vào nhà họ Chương lấy được bao nhiêu chỗ tốt phảng phất xem như mây khói. Hơn nữa những thứ trước kia nhà họ Diệp thiếu nợ nhà họ Chương, nhà họ Diệp cũng không đề cập tới. Dù hôn nhân này là một cuộc mua bán, Chương Bách Hạ dù không muốn, cũng đã bỏ ra không ít tiền, Diệp Như Vân cái gì cũng không có trả giá đã nghĩ muốn chạy, cha Diệp còn nói làm con gái chậm trễ hai năm thanh xuân, chỗ nào có việc tốt như vậy xảy ra?

"Nhà họ Diệp chúng tôi không thể trả được, có phải anh không muốn ly hôn với tôi?" Diệp Như Vân nghe được Bách Hợp nói những lời này, nhịn không được cũng bắt đầu có chút tuyệt vọng: "Chẳng lẽ anh thật muốn làm cho nhà họ Diệp chúng tôi đến bước đường cùng sao?"

"Cô Diệp không phải tự cho là thanh cao, tuyệt sẽ không muốn lấy của nhà họ Chương một phần một văn tiền sao? Trừ phi cô muốn chơi xấu?" Bách Hợp cười lạnh một tiếng, nhìn Diệp Như Vân bày ra khuôn mặt động lòng người, thần sắc không có ý tứ mềm đi chút nào: "Có tiền thì ly hôn. Không có tiền cút cho tôi, cô nghĩ mình là Tỳ Hưu (loài dã thú trong sách cổ), chỉ có vào chứ không có ra hay sao. Một nhà cao thấp tất cả đầu óc đều có bệnh, cút hết cho tôi. Lần sau đừng có đến nhà tôi gõ cửa, nếu không tôi đánh gãy chân của các người! Diệp Như Vân, tôi cảnh cáo cô. Trước khi trả hết tiền nợ, nếu cô dám liên hệ với thằng Trương Thiên Thành, tôi biết một lần đánh các người một lần!"

Bách Hợp một mặt nói xong, một mặt không có ý tốt hướng về phía Diệp Như Vân cười. Cười đến mức toàn thân Diệp Như Vân run rẩy không ngừng, cô vô ý thức hô lên:

"Anh hủy tôi hai năm, chẳng lẽ còn muốn hủy cả đời tôi sao? Vì cái gì anh luôn như thế." Cô ta thật sự không cam lòng, hiện tại Bách Hợp không muốn ly hôn. Muốn ly hôn cũng phải làm cho nhà họ Diệp xuất ra tiền ra, nhưng mà nhiều tiền như vậy, hiện tại nhà họ Diệp không thể có. Công việc của cô ta không có, còn bị Chương Bách Hạ chậm trễ hai năm, thậm chí đầu lưỡi của cô ta cũng xảy ra vấn đề, đây đối với kẻ tâm cao khí ngạo trước giờ cho rằng mình rất hoàn mỹ như Diệp Như Vân là thứ đả kích rất lớn. Mà cô ta cho rằng tất cả những điều này đều có quan hệ tới Bách Hợp. Nếu như không phải ngày đó bị Bách Hợp kéo đến cạnh ghế sô pha, cô ta cho rằng Bách Hợp muốn làm gì đó đối với mình, cô ta cũng không cần cắn lưỡi tự vẫn, cũng sẽ không lưu lại di chứng như vậy.

[HOÀN EDIT-Q2] BIA ĐỠ ĐẠN PHẢN CÔNG - QUYỂN 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ