9

1.1K 159 18
                                    

topic: dịu dàng của tớ dành cho cậu là dịu dàng quen thuộc, quen thuộc bởi vì lúc nào cũng dịu dàng.

-🥨-

- Đêm rồi, lại đi đâu?

Kim Tại Hưởng từ trong nhà tắm đi ra thì thấy Phác Chí Mẫn đeo giày, mặc áo khoác chuẩn bị ra ngoài. Bây giờ cũng bảy giờ tối rồi, khó khăn lắm mới được bữa "tan ca" sớm, đi đâu chứ?

- Tớ đến phòng tập một chuyến.

Phác Chí Mẫn vội vã trả lời, có vẻ như là cần đi gấp.

- Làm gì?

- Vũ đạo của phần solo lại sửa đổi, tuần sau đã phải quay MV rồi, phải nhanh chóng ổn định...

- Sao lại đổi?

Kim Tại Hưởng đứng sau lưng Phác Chí Mẫn khẽ cau mày khó chịu. Sát giờ phát hành lại nói sửa là sửa? Sao không để ngày quay tới hẳn hiện trường đòi sửa luôn đi?

- Hình như phát hiện ra động tác bị trùng với người khác, vì ảnh hưởng ý nghĩa vũ đạo nên phải đổi khá nhiều.

Phác Chí Mẫn vừa trả lời vừa chuẩn bị đồ dùng phòng tập của bản thân. (khăn, nước,...)

- Có cần tôi...

Đi cùng cậu hay không?

- Không cần. Cậu nghỉ trước đi, quản lý đến đón tớ rồi.

Còn chưa kịp hoàn thành câu...

- Ngủ trước, đừng đợi nhé.

Đi mất rồi.

----- 1 giờ sáng -----

*bíp, bíp, bíp*

*cạch, cạch*

Thật tốt, Kim Tại Hưởng thật sự nghe lời mà đi ngủ trước rồi, còn tưởng sẽ cứng đầu đợi chứ.

Phác Chí Mẫn mon men theo bản năng trí nhớ tới nhà bếp tìm chút đá lạnh chườm lên hai bàn chân đã hoạt động ròng rã mấy tiếng đồng hồ không thèm ngưng nghỉ của bản thân. Chúng mỏi đến sưng tấy lên cả rồi. Thậm chí cậu vũ công đây còn cảm nhận được các đốt ngón chân đang thét gào nữa cơ...

Phác Chí Mẫn cứ ngồi trong bóng tối tự chườm chân mình. Sợ ánh sáng sẽ phát giác đến Kim Tại Hưởng thức giấc nên không bật điện, dù gì cũng chỉ là chườm đá, ngồi mấy phút là được ấy mà, đèn điện thoại là đủ.

Cơ mà điểm quan trọng là hắn đã tỉnh từ lúc nghe tiếng mở cửa nhà rồi. Đang chờ trong phòng, thắc mắc sao người của hắn mãi không thấy dạng thôi.

Không có kiên nhẫn, tự tìm cho nhanh.

- Cậu làm gì thế?

- Ah! Cậu chưa ngủ sao?

Có chút giật mình đấy, nhưng giọng nói quen thuộc quá, cũng không kinh hãi được.

- Ngủ rồi.

- Tớ làm cậu thức sao? Xin lỗi, đã cố nhẹ nhàng rồi mà...

- Không sâu giấc được, không phải tại cậu.

• 𝔣𝔞𝔫𝔰𝔢𝔯𝗏𝔦𝔠𝔢Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ