Chap 7

862 66 7
                                    

Từ chap này mình sẽ đổi thành đăng vào mỗi thứ 6 nha. Phim hết rồi nên đăng để thay thế vào khung giờ chiếu hằng tuần cho đỡ thấy trống trải :(

______________________________________________________________________

Sau khi đến trường kiểm tra công việc đã giao phó, thư ký Do lái xe chở tôi về văn phòng ở Hera. Ở kiếp trước, nếu tôi nhớ không lầm thì chút nữa thôi, con bé Bae Ro Na và mẹ của nó sẽ đến tìm tôi. Suy đi tính lại, tôi liền lấy điện thoại rồi tìm nhanh cái tên "Chồng Ha Yoon Cheol" trong danh bạ rồi nhấn gọi. Cho anh ta đến gặp Yoon Hee tình đầu rồi sẵn tiện ký vào giấy ly hôn luôn. Được vài hồi chuông, đầu dây bên kia nhấc máy.

"Alo Seo Jin à"

"Tôi biết là anh đang ở nhà. Tí nữa 1 tiếng sau xuống văn phòng tôi ở dưới lầu".

"..."

Thấy không có tiếng trả lời, tôi mặc định xem như anh ta đã đồng ý rồi gác máy.

Nghĩ như thế nào thì tối hôm qua cũng chỉ là việc ngoài dự tính. Dù cơ thể sung sướng đến cỡ nào, thì trái tim cũng không thể quên hết những đau khổ. "Huống chi đó là vì anh ta đang say mèm", tôi nhếch miệng cười.

***

Đúng như dự đoán, khoảng 1 tiếng sau, Bae Ro Na bước vào gặp tôi với gương mặt hồ hởi.

"Xin chào cô. Em là fan cứng của cô, tên Bae Ro Na ạ. Hi vọng cô chấp nhận dạy luyện thanh cho em". Con bé lễ phép nói rồi cúi đầu 90 độ, sau đó tiếp lời: "Em tự tin rằng mình sẽ không làm cô mất mặt đâu. Tuy mẹ em phản đối nhưng em sẽ chứng minh cho mẹ là em có thể làm được".

"Từ giờ tôi không nhận thêm học sinh nữa. Nhất là người không được phụ huynh ủng hộ. Phiền phức lắm. Hãy quay về đi". Tôi lơ đãng đáp lại, mắt vẫn chú tâm vào hợp đồng trên bàn.

Con bé tỏ vẻ mặt biểu tình, đang không biết thuyết phục tôi ra sao thì tôi nói tiếp:

"Dù em có nhiệt huyết hay tài năng xuất chúng thế nào đi chăng nữa, tôi nói không nhận chính là không nhận".

Con bé trở nên buồn bã ngay sau khi nghe câu trả lời của tôi. Tôi thấy vậy cũng không nói thêm gì mà liếc nhìn đồng hồ. Lẽ ra giờ này Ha Yoon Cheol phải đến đây rồi chứ. Vừa nhắc xong thì ngoài cửa xuất hiện bóng dáng nhỏ nhắn. Không phải Ha Yoon Cheol mà là tình đầu của Ha Yoon Cheol, oan gia không đội trời chung của tôi, Oh Yoon Hee. Sau một kiếp gặp lại, cô ta nhìn trông khắc khổ hơn những gì tôi từng nhớ.

Oh Yoon Hee lao đến, lời qua tiếng lại với con gái được một hồi thì mới nhận ra sự hiện diện của tôi, Cheon Seo Jin. Trái ngược với vẻ mặt bất ngờ của cô ta là biểu cảm bình thản đến đáng sợ của tôi. Bốn mắt nhìn nhau không nói lời nào.

"Đã lâu không gặp, Oh Yoon Hee".

"Cheon Seo Jin ..."

Câu nói của cô ta nghẹn lại ở cổ họng. Trông cô ả vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. Hẳn là gặp lại tôi đã đánh thức ký ức tồi tệ 20 năm trước, ngày mà cô ta đánh mất giọng hát của mình.

***

[20 năm trước]

Oh Yoon Hee kéo mạnh tay tôi vào phòng chờ sau cuộc thi, nơi chỉ còn hai chúng tôi rồi nhanh chóng khóa cửa lại.

[Fanfic] Là ác nữ thì có saoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ