Chap 10

686 62 6
                                    

Bước vào khu vườn bí mật lung linh ánh nến ấy, Shim Su Ryeon không khỏi ngạc nhiên:

"Làm sao mà cô biết có chỗ này?"

Tôi im lặng nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa Ju Dan Tae mới tới.
"5 phút nữa cô sẽ biết", tôi đáp thật gọn. Cô ta cũng không buồn hỏi thêm mà dạo một vòng xung quanh. Đúng tám giờ, Ju Dan Tae xuất hiện, vẻ mặt còn bất ngờ hơn Shim Su Ryeon ban nãy. Hắn ta nhìn tôi rồi nhìn sang Su Ryeon, người cũng đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Cô Su Ryeon, đây là bất ngờ của chủ tịch Ju dành cho cô. Nghe nói cô đã rất vất vả khi vừa phải chăm sóc cho con gái nằm viện, vừa phải lo cho cặp sinh đôi. Vì thế chủ tịch Ju nhờ tôi đưa cô đến đây để làm cô vui lòng ... Đúng không, chủ tịch Ju?"

"À ừ ... Đúng vậy, dạo này anh thấy em vất vả quá nên mới mặt dày nhờ cô Cheon đây. Em thích chỗ này không? Anh có tham gia vào việc thiết kế tòa nhà nên sẵn tiện tạo nên khu vườn bí mật này đấy". Ju Dan Tae không hổ danh là Ju Dan Tae. Sau khi nghe tôi nói xong, chỉ mất hai ba giây để hắn thu về biểu cảm bất ngờ mà trưng lên bộ mặt yêu vợ của mình.

Sau đó thì hắn bước đến chỗ Shim Su Ryeon mà ôm hôn lấy cô ta, người đang muốn chực khóc vì quá cảm động. Nhìn cô ta, tôi thầm tự hỏi tại sao trước đây mình lại thua người đàn bà ướt át này ở kia chứ. Rồi tôi lại nhìn sang chiếc hộp đen trên bàn, chiếc hộp chứa đựng bộ trang sức hồng ngọc mà Ju Dan Tae đã tặng tôi kiếp trước. Giờ nghĩ lại, tôi nhận ra rằng hắn chỉ muốn lấy lòng tôi để con gái hắn, con nhỏ hỗn láo Ju Seok Kyung đậu thủ khoa mà thôi. Nghĩ đến đây làm tôi không muốn ở lại thêm giây phút nào nữa.

"Tôi đã hoàn thành xong việc của mình rồi nên phải đi thôi. Hai người ... vui vẻ nhé". Tôi chúc họ một cách thật gượng ép rồi bước ra khỏi cái khu vườn chết tiệt đó, không quên liếc nhìn con bé Min Seol Ah ở sau cửa kính gần đó. Hẳn là nó đã theo đuôi chúng tôi tới đây mà.

***

Tôi nhanh chân đến chỗ con bé trước khi nó đi mất, rồi kéo lấy cổ tay gầy guộc đó đến một góc khuất cách xa khu vườn. Tôi biết Ju Dan Tae không cho người lắp đặt camera ở tầng 35, nên trong lòng rất an tâm rằng cuộc nói chuyện này sẽ không bị bại lộ.

"Cô có biết là mình đã tự ý vào khu vực cấm không cô Anna?", tôi lạnh lùng hỏi.

"Em thật sự không biết. Mong cô hãy tha cho em lần này thôi". Con bé bắt đầu xin xỏ tôi.

"Chuyện cô làm sai không chỉ có chuyện này."

Con bé trợn mắt tỏ vẻ vô tội.

"Tôi đã cho người điều tra rồi. Tôi biết cô là ai, thân thế ra sao. Chà, hẳn là cô tốn không ít công sức để tạo nên vỏ bọc sinh viên du học Mỹ cho mình nhỉ, cô Min Seol Ah".

Nghe đến đây, Min Seol Ah thật sự hoảng hốt: "Cô Cheon à, em thật sự biết lỗi rồi. Em có lý do riêng nên mới lừa dối mọi người. Nhưng em không hề có ác ý làm chuyện xấu đâu". Con bé tiếp tục phân trần.

"Lừa đảo chính là lừa đảo. Tôi không quan tâm lý do của cô. Cô bị đuổi việc kể từ bây giờ". Tôi đáp trả không khoan nhượng.

[Fanfic] Là ác nữ thì có saoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ